21/09/2025
381
Suy niệm hằng ngày_ Tuần XXV Thường Niên







 

 

 


 

CHÚA NHẬT XXV THƯỜNG NIÊN

Lc 16,1-13
 


Tôma Lê Duy Khang

Các bài đọc lời Chúa hôm nay trình bày cho chúng ta thấy một sự gian dối.

Bài đọc 1 thì trình bày việc mua gian bán lận, lấy tiền bạc để mua lấy bạn hữu.

Trong bài tin mừng chúng ta thấy một hình ảnh còn rõ nét hơn đó là hình của ông quản gia bất lương, khi ông chủ phát hiện người quản gia có vấn đề, thì người quản gia không những không ăn năn sám hối vì những việc mình làm, mà ông ta còn tiếp tục lúng sâu hơn trong việc gian dối của mình nữa, gian dối để tìm lợi ích cho bản thân.

Hình ảnh đó cho chúng ta thấy được điều gì? Thưa cho chúng ta thấy được khi con người thường xuyên gắn bó với điều gì, thì sẽ không sớm thì muộn sẽ hướng chiều về điều đó.

Chúng ta nhớ trong Tin mừng Luca khi ma quỷ cám dỗ Chúa Giêsu nhưng không làm gì được, thì tin mừng ghi lại ma quỷ bỏ đi chờ cơ hội, và cuối cùng cơ hội của ma quỷ đã đến, đó là ma quỷ đã nhập vào Giuda để rồi Giuda đi nói chuyện với các thượng tế và lãnh binh Đền Thờ về cách thức nộp Người cho họ. Họ rất mừng và đồng ý sẽ cho hắn tiền. Hắn ưng thuận và tìm dịp tiện để nộp Đức Giê-su cho họ, lúc không có đám đông. (Lc 22, 3-6).

Hay chúng ta nhớ lại câu chuyện của Gioan Tẩy Giả cũng tương tự như vậy, Gioan tẩy giả đã lên án cuộc hôn nhân giữa Hêrode và bà Hêrodia chị dâu của vua, tin mừng thuật lại: “Vua muốn giết ông Gio-an, nhưng lại sợ dân chúng, vì họ coi ông là ngôn sứ. Vậy, nhân ngày sinh nhật của vua Hê-rô-đê, con gái bà Hê-rô-đi-a đã biểu diễn một điệu vũ trước mặt quan khách, làm cho nhà vua vui thích. Bởi đó, vua thề là hễ cô xin gì, vua cũng ban cho. Nghe lời mẹ xui bảo, cô thưa rằng: "Xin ngài ban cho con, ngay tại chỗ, cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả đặt trên mâm." Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô. Vua sai người vào ngục chặt đầu ông Gio-an. 11 Người ta đặt đầu ông trên mâm, mang về trao cho cô, và cô ta đem đến cho mẹ.” (Mt 14, 5-11).

Hay khi Chúa Giêsu đuổi những người buôn bán trong đền thờ những người thượng tế và kỳ mục tìm cách giết hại Chúa Giêsu nhưng lại sợ dân chúng.

Nhưng cuối cùng mục đích họ muốn hại Chúa Giêsu được hay không? Thưa được, vì đã ôm mầm móng đó trong lòng thì không sớm thì muộn thì mầm móng đó cũng sẽ phát triển khi có cơ hội.

Còn ngược lại nếu con người mong ước những sự tốt lành, dù là rất nhỏ, thì những điều tốt lành đó một ngày nào đó khi gặp điều kiện thuận lợi cũng sẽ phát triển.

Hướng về điều tốt lành đó là hướng về ai? Thưa đó là biết hướng về Chúa, ở đoạn cuối tin mừng có nói: “Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc ghét chủ này mà yêu chủ nọ, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh chủ kia. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của được”, nghĩa là để có thể chiến thắng được cơn cám dỗ, cần phải có một ông chủ mạnh thế hơn, ông chủ đó chính là Chúa, để mới có thể kéo chúng ta về với Chúa.

Chúng ta thấy trong trò chơi kéo co, ai mạnh hơn thì thắng, nếu chúng ta không biết cậy dựa vào Chúa, mà cậy dựa vào những điều khác, thì làm sao có thể chiến thắng được các cơn cám dỗ của ma quỷ, nên thánh Phaolo đã nói trong bài đọc 2: “Chỉ có một Thiên Chúa, chỉ có một Đấng trung gian giữa Thiên Chúa và loài người, đó là một con người, Đức Giêsu Kito, Đấng tự hiến làm giá chuộc mọi người”.

Trong tin mừng có kể câu chuyện của những người biệt phái nói Chúa Giêsu dùng thế quỷ vương mà trừ quỷ, thì Chúa Giêsu nói: “nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.” (Lc 11,20), Chúa Giêsu chỉ dùng ngón tay Thiên Chúa thôi mà đã trừ quỷ, nếu chúng ta biết tin Chúa, biết hướng về Chúa, dù nhỏ thôi, thì cũng đủ chiến thắng các cơn cám dỗ của ma quỷ, nêu đức tin thật sự.

Xin cho mỗi người chúng ta là con cái Chúa, biết hướng về Chúa, biết nuôi dưỡng những ý hướng tốt lành, để những từ đó giúp chúng ta chiến thắng được các cơn cám dỗ của tội lỗi, của ma quỷ. Amen.




Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân

Am 8,4-7: Chống lại những kẻ lấy tiền mua người nghèo.

Tv 113,1a&7b: Hãy ngợi khen Chúa, Đấng nâng cao kẻ túng thiếu.

1 Tm 2,1-8: Cầu nguyện cùng Thiên Chúa cho mọi người. Ngài muốn cho mọi người được cứu độ.

Lc 16,10-13: Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được.

Những đức tính cần có của một người sống trong xã hội là sự trung thực, liêm chính và lịch sự. Lời Chúa hôm nay chỉ dạy con người những vấn đề thiết yếu trong các mối tương quan để đối nhân xử thế cả về lĩnh vực đạo lẫn đời. Sự trung thực phải được coi là một tiêu chuẩn quan trọng.  Cụ thể là không được lừa gạt người nghèo, không được ăn cắp của những người yếu thế, và không được lợi dụng những người thiếu may mắn. Tất nhiên, chúng ta không nên lừa dối hoặc ăn cắp của bất kỳ ai.

Thánh vịnh dạy rằng hãy cầu nguyện cho những người lãnh đạo để họ biết việc phải làm, nhất là những người dễ bị tổn thương. Nhiệm vụ của người lãnh đạo là bảo vệ dân và đảm bảo họ được an toàn và được đối xử tử tế. Tuy vậy, vẫn còn đó những người lãnh đạo hành hạ, bắt nạt, hống hách, tham nhũng, gài bẫy dân để kiếm tiền hơn là trợ giúp người ta sống đúng và sống tốt. Ai mà chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân thì không thể là một người phục vụ tốt được. Thực hành lời Chúa dạy, ta lịch sự và tử tế với mọi người và chăm sóc các tạo vật của Chúa với tất cả lòng yêu thương.




THỨ 2 TUẦN 25 THƯỜNG NIÊN

Lc 8, 16-18

Tôma Lê Duy Khang

Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu nói: “Chẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường, nhưng đặt trên đế, để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng. Vì chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển hiện, chẳng có gì che giấu mà người ta lại không biết và không bị đưa ra ánh sáng.”, nghĩa là Chúa đòi hỏi các môn đệ của Chúa phải chọn lựa giữa điều tốt và điều xấu, vì tất cả mọi sự đến cuối cùng dù là điều tốt, dù là điều xấu, đều sẽ được hiển hiện, điều sẽ bị phơi bày ra trước mặt, đó là sự thật.

Chúng ta thấy câu chuyện ông Adam và bà Eva khi sa ngã phạm tội thì hai ông bà trốn tránh Chúa, nhưng cuối cùng có trốn tránh được không? Thưa không được, Chúa vẫn tìn gặp và hỏi nguyên do.

Hay câu chuyện của ông Cain giết em của mình là Aben, ông giết em mình xong thì ông chạy trốn, nhưng Chúa lại kêu ông: A-ben em ngươi đâu rồi? " Ca-in thưa: "Con không biết. Con là người giữ em con hay sao? " ĐỨC CHÚA phán: "Ngươi đã làm gì vậy? Từ dưới đất, tiếng máu của em ngươi đang kêu lên Ta!

Hay câu chuyện của ông nhà giàu có nhiều của cải, mặc toàn là lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình, lại có anh Ladaro nghèo khổ ghẻ chóc, mụn nhọt đầy mình, thèm được ăn những mảnh vụn từ bàn ăn rơi xuống mà chẳng ai cho, chỉ có mấy con chó lại lếm ghẻ của anh ta. Rồi ông nhà giàu chết người ta đem chôn, anh Ladaro chết thì được đưa vào lòng tổ phụ Apraham.

Dưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa, và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ. Bấy giờ ông ta kêu lên: "Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm! Ông Áp-ra-ham đáp: "Con ơi, hãy nhớ lại: suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. Hơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được.

Hay câu chuyện trong ngày phán xét chung cũng vậy, cũng là một minh họa cho chúng ta để cho chúng ta thấy điều thiện điều dữ, sẽ được phơi bày, nếu không phơi bày ngay khi còn ở đời này, thì ở đời sau cũng sẽ phơi bày sáng tỏa trước mặt Chúa.

Xin cho mỗi người chúng ta hiểu được như vậy, để cố gắng sống tốt lành thánh thiện ở đời này, để đời sau chúng ta đáng được hưởng hạnh phúc mà Chúa đã hứa ban. Amen.

 


Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân

Esd 1,1-6: Ai thuộc dân Chúa, hãy lên Giêrusalem và xây cất nhà Chúa.

Tv 126,3: Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi.

Lc 8,16-18: Đặt đèn trên giá đèn, để những ai đi vào đều thấy sự sáng.

Với lời tuyên bố của Kyrô, vua Ba Tư, người Do Thái có thể trở lại Giêrusalem để xây dựng lại Đền thờ. Đền thờ là dấu hiệu cho thấy sự hiện diện của Chúa ở giữa dân của Người. Theo đó, mỗi người sẽ là một đền thờ sống động được giao nhiệm vụ làm chứng cho Chúa. Trong Tin mừng, Đức Kitô nói lời của Chúa như một ánh sáng không thể che khuất. Nó sẽ tỏa sáng trong cuộc sống của những người tin vào Phúc âm để họ có thể làm chứng cho Chúa và sứ điệp của Ngài.

Ta là con cái của ánh sáng, được ban tặng tài năng, và với ánh sáng của đức tin, những tài năng mà Chúa ban cho ta quản lý, ta không thể đi đào hố để che giấu tài năng và ánh sáng của mình. Để cho những việc làm tốt của ta được mọi người nhìn thấy không phải là chống lại sự khiêm tốn, nhưng để vinh danh Chúa hơn. Chúa nói rõ: để họ có thể nhìn thấy những việc tốt của anh em và ngợi khen Cha trên trời, chứ không phải để họ có thể khen ngợi anh em. Làm chứng bao gồm việc kêu gọi người khác hướng về Chúa và ta chỉ là những công cụ hèn mọn của Ngài. Ta chỉ có thể nêu lên những gì tin tưởng và sống, sau đó phó thác phần còn lại cho sự quan phòng của Chúa.




THỨ 3 TUẦN 25 THƯỜNG NIÊN

Lc 8,19-21

Tôma Lê Duy Khang

Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu nói với dân chúng khi có mẹ và anh em Chúa đến tìm Chúa đó là: “Me và anh em Ta là những người nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành”.

Nghĩa là việc lắng nghe và thực hành lời của Thiên Chúa như là một dấu chỉ để cho biết chúng ta là những người thuộc về Chúa, không lẫn đi đâu được.

Chúng ta hãy nhớ trong sách khải huyền thánh Gioan nhắc đến việc thích dấu ấn để làm dấu. Đó là: “Con thú bắt mọi người không phân biệt lớn nhỏ, giàu nghèo, tự do hay nô lệ, phải thích dấu trên tay hữu hoặc trên trán. Không ai có thể mua bán, nếu không mang dấu thích đó, tức là tên Con Thú hoặc con số tương đương với tên nó.” (Kh 13, 16-17).

Rồi trong đạo do thái có dấu chỉ để thuộc về dân riêng của Chúa đó là dấu chỉ cắt bì.

Còn mỗi người chúng ta ngày nay thì dấu chỉ để thuộc về Chúa đó là chúng ta lãnh nhận bí tích rửa tội, nhưng một cách cụ thể hơn nữa đó là phải lắng nghe và thực hành lời của Chúa nữa, vì có lần Chúa đã nói: “Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này: là anh em có lòng yêu thương nhau." (Ga 13,35), yêu thương nhau cũng là lắng nghe và thi hành lời Chúa.

Nên chúng ta thấy sẽ có dấu chứng để biết chúng ta thuộc về ai thuộc về Chúa, hay thuộc về ma quỷ, nếu chúng ta nói mình thuộc về Chúa mà không lắng nghe, không thực hành lời Chúa thì không thuộc về Chúa cách trọn vẹn, chỉ mang danh là thuộc về mà thôi.

Có một bà vợ thường xuyên càu nhàu về tình trạng khô khan nguội lạnh của ông chồng. Hơn thế nữa, bà còn tỏ ra khinh ghét tất cả những hình ảnh ông đã xăm trên mình.

Ngày kia, trong một cố gắng nhằm cải thiện đời sống cũng như mối liên hệ với vợ, ông đã quyết định xăm hình Chúa Giêsu thật to trên tấm lưng của mình. Trở về nhà, ông hớn hở giơ tấm lưng trần cho vợ xem và hỏi:

 – Bà có biết ai đây hay không?

Chẳng đợi cho vợ trả lời, ông liền nói:

 – Chúa đấy.

Thế nhưng, bà vợ bỗng nổi giận đùng đùng và quát lớn:

 – Thật là báng bổ. Chúa nào lại ở trên cái lưng bẩn thỉu và nhớp nhúa của ông.

Nói rồi, bà vơ lấy cái chổi và cứ thế quất vào tấm lưng của ông cho đến khi bật cả máu.

Sau trận đòn ấy, ông ra ngồi dưới một gốc cây và bật khóc. Ông khóc không phải vì trận đòn của bà vợ thuộc vào hạng sư tử Hà Đông, nhưng khóc vì nhận ra rằng mình không còn cách nào để làm đẹp lòng bà vợ luôn tự hào về tình trạng đạo đức của mình.

Như vậy người đàn bà đạo đức này thật ra không phải là đạo đức, mà là đạo đức giả, điều này chứng tỏ bà không thuộc về Chúa.

Xin cho chúng ta biết lắng nghe và thực hành lời Chúa để cuộc đời của chúng ta được thích dấu của Chúa, để chứng tỏ mình thuộc về Chúa. Amen.



Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân

Esd 6,7-8.12b.14-20: Họ hoàn tất việc xây cất nhà Chúa và mừng lễ Vượt Qua.

Tv 122,1: Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: “Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa”.

Lc 8,19-21: Mẹ và anh em Ta là những người nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành.

Tin Mừng hôm nay thật là tuyệt vì gia đình của Thiên Chúa mở ra đến vô biên. Chúa Giêsu là Lời của Thiên Chúa được chính Mẹ Ngài cưu mang. Mẹ Maria đã nghe Lời của Chúa và thưa xin vâng, đã làm theo Lời Chúa truyền. Các môn đệ là những người đã đáp lại tiếng gọi của Ngài, và Ngài không ngần ngại gọi họ là anh em. Có Chúa và trong Chúa, ta là anh chị em với nhau.

Trong xã hội, có những người do cha mẹ sinh ra nhưng không đối xử nhau như là anh chị em. Hoặc cha mẹ không nhận con cái mình. Vì đâu nên nỗi? Vì không nghe lời! Vì không làm theo lời dạy bảo đúng đắn nên từ mặt nhau. Chúa Giêsu cho biết, ta cần làm gì để liên hệ với gia đình Thiên Chúa: “những người nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành” (Lc 8,21). Lời Người được ghi lại trong Kinh Thánh, ta có đọc? Lời Người được nhiều người có trách nhiệm rao giảng, ta có nghe? Mắt ta dõi theo dòng thời sự của cả thế gian mà quên cả Chúa; tai ta nghe những âm thanh của đủ loại giải trí và cảm thấy vui thích thì góc nào dành cho Chúa? Tiếng khóc than của người nghèo khổ có chạm tới tim ta? Ước chi ta lắng nghe thực hành lời Chúa.


 


THỨ 4 TUẦN 25 THƯỜNG NIÊN

Lc 9, 1-6

Tôma Lê Duy Khang

Tin mừng hôm qua chúng ta chia sẻ với nhau về chủ đề lắng nghe và thi hành ý muốn của Thiên Chúa để biết chúng ta thuộc về gia đình của Chúa.

Tin mừng hôm nay cũng cùng một ý tưởng đó, đó là Chúa ban cho 12 tông đồ sức mạnh và quyền năng trên mọi ma quỷ và được chữa lành các bệnh tật, đó cũng là dấu chỉ để cho thấy các tông đồ thuộc về Chúa.

Nhưng sau đó Chúa Giêsu lại bảo các tông đồ thêm rằng: “Anh em đừng mang gì đi đường, đừng mang gậy, bao bị, lương thực, tiền bạc, cũng đừng có hai áo. Khi anh em vào bất cứ nhà nào, thì ở lại đó và cũng từ đó mà ra đi. Hễ người ta không đón tiếp anh em, thì khi ra khỏi thành, anh em hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ."

Tại sao Chúa Giêsu lại nói thêm với các tông đồ như thế, phải chăng khi ban sức mạnh và năng quyền trên các thần ô uế không đủ để chứng minh các ông thuộc về Chúa?

Thưa đúng như vậy, nếu chỉ có sức mạnh và khả năng trừ quỷ, khả năng chữa lành bệnh tật thì chưa đủ để chứng mình là thuộc về Chúa.

Chúng ta hãy nhớ lại câu chuyện người thanh niên có nhiều của cải: “Bấy giờ có một người đến thưa Đức Giê-su rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời? " Đức Giê-su đáp: "Sao anh hỏi tôi về điều tốt? Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn." Người ấy hỏi: "Điều răn nào? " Đức Giê-su đáp: "Ngươi không được giết người. Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được làm chứng gian. Ngươi phải thờ cha kính mẹ", và "Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình." Người thanh niên ấy nói: "Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không? " Đức Giê-su đáp: "Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi." Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.” (Mt 19,16-22).

Chúng ta thấy nếu chỉ giữ 10 điều răn thôi thì chỉ là điều kiện cần để có được sự sống đời đời, nhưng điều kiện đủ đó là phải từ bỏ mọi sự, rồi hãy đến theo Chúa, lúc đó sẽ có được kho tàng trên trời, nghĩa là chỉ giữ luật cho khỏi tội mà thôi điều đó là điều tốt, nhưng cần phải làm điều tốt nữa, thì đó là tốt hơn.

Chính vì thế, mà sự từ bỏ, đó là dấu chứng để chứng tỏ mình thuộc về Chúa, nó khác với những người khác, người khác cũng giữ luật, người khác cũng làm được việc này việc kia, nhưng họ không từ bỏ, đó là sự khác nhau giữa người thuộc trọn về Chúa và người không thuộc trọn về Chúa.

Xin cho mỗi người chúng ta là những người được mang danh là môn đệ Chúa Kito biết sống điều Chúa dạy để chúng ta không chỉ là những người được mang danh, mà là những môn đệ đích thực của Chúa. Amen.


 

Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân

Esd 9,5-9: Thiên Chúa không bỏ rơi chúng tôi trong cảnh nô lệ.

Đc: Lạy Chúa, Chúa cao cả muôn đời (Tb 13,1b).

Lc 9,1-6: Người sai các ông đi rao giảng nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân.

Trong lời cầu nguyện sám hối của mình, Esdra tập trung sự chú ý của mình nhiều hơn vào lòng tốt của Chúa và sự tha thứ liên lỉ của Ngài bất chấp sự bất tín của dân tộc mình. Dù tội lỗi nhưng ta nên hướng về Chúa trong sự khiêm nhường hơn là trốn tránh trong chính tội lỗi của mình. Ta ý thức thân phận tội lỗi để cậy nhờ vào lòng thương xót của Chúa. Lòng thương xót của Chúa không chỉ là lòng trắc ẩn và sự tha thứ mà còn là sự dịu dàng, thương xót, khoan dung, nhân hậu, trung thành. Lòng thương xót cũng đòi hỏi con người phải có thái độ đối với người khác như Chúa bày tỏ đối với họ.

Hơn các thánh sử khác, Luca nhấn mạnh đến sự nghèo khó của tông đồ và do đó thấm nhuần sứ mạng của việc loan báo Tin mừng. Tuy nhiên, ngài phải đưa mọi người vào việc cụ thể. Nhân loại phải được chữa lành khỏi bệnh tật, điều này thể hiện sức mạnh của sự dữ đối với nhân loại tội lỗi. Kinh thánh coi bệnh tật là hậu quả của tội lỗi qua mối liên hệ này: bệnh tật tâm hồn của tội lỗi dẫn đến bệnh tật thể chất. Vậy, người tông đồ phải đến với con người trong tinh thần khó nghèo. Tất cả những gì người tông đồ trao ban là Tin mừng, và không có gì có thể che khuất nó.



THỨ 5 TUẦN 25 THƯỜNG NIÊN

Lc 9,7-9

Tôma Lê Duy Khang

Tin mừng hôm nay trình bày cho chúng ta thấy vua Hêrode không biết Chúa Giêsu là ai và dân chúng cũng không biết Chúa Giêsu là ai, và tin mừng nói thêm là ông muốn tìm cách gặp Chúa Giêsu.

Chúng ta hãy nhớ lại câu chuyện của ông Nathanaen khi được Philipphe giới thiệu cho biết Chúa Giêsu là Đấng mà sách Luật Mô-sê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp: đó là ông Giê-su, con ông Giu-se, người Na-da-rét."

Ông Na-tha-na-en liền bảo: "Từ Na-da-rét, làm sao có cái gì hay được? " Ông Phi-líp-phê trả lời: "Cứ đến mà xem! "

Sau đó Nathanaen đã đến tìm gặp Chúa Giêsu, để rồi ông nhận ra Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, là Vua Israen.

Trong khi đó đối với Vua Hêrode thì lại khác ông chỉ muốn gặp Chúa để được xem phép lạ Chúa làm mà thôi, nghĩa là vì hiếu kỳ, gặp cũng được không gặp cũng chẳng sao, chẳng quan trọng, chính vì thế đến khi Chúa Giêsu bị bắt bị điệu râ dinh tổng trấn philato, nhân dịp này vua Hêrode mới gặp được Chúa Giêsu.

Nên chúng ta thấy, lòng hiếu kỳ và lòng ao ước thật sự hoàn toàn khác nhau, lòng hiếu kỳ không làm người ta biến đổi sâu, nếu có biến đổi thì chỉ biến đổi chút ít giống như hình ảnh của hạt giống được gieo bên vệ đường, sỏi đá bụi gai, không bén rễ sâu, còn lòng ao ước thật sự giúp người ta biến đổi sâu, giống như hạt giống được gieo vào đất tốt.

Áp dụng vào đời sống của chúng ta, chúng ta được mời gọi đến với Chúa không phải vì lòng hiếu kỳ, không phải vì phép lạ, nếu chỉ đến với Chúa chỉ vì lý do như thế thì chẳng biết Chúa là ai cả. Mà hãy đến với Chúa vì lòng ao ước thật sự, vì lòng yêu mến Chúa, có như thế, chúng ta mới có thể được biến đổi thật sự, có như thế chúng ta mới biết rõ, mới hiểu rõ Chúa là ai.

Nhưng cũng có khi có người đến với Chúa bằng lòng hiếu kỳ, nhưng sau đó Chúa sẽ biến đổi lòng hiếu kỳ đó thành lòng ao ước thật sự, bén rễ sâu thật sự.

Chúng ta thấy có hình ảnh của ông Dakeu là một minh họa, đến với Chúa bằng lòng hiếu kỳ, nhưng khi được Chúa Giêsu mời gọi là Chúa đến nhà ông, thì ông đã biến đổi, ông nói tôi xin bán tài sản của tôi cho người nghèo, và tôi có làm thiệt hại ai điều gì, thì xin đền gấp bốn, và Chúa nói: “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham. Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất." (x. Lc 19,1-10).

Nói như vậy, để chúng ta xác tín vào ơn Chúa, mặc dầu ao ước gặp Chúa thật sự là điều tốt, nhưng đến với Chúa vì hiếu kỳ cũng tốt, nên phải xác tín rằng Chúa sẽ biến đổi, chúng ta tin tưởng như thế sẽ tránh được tình trạng chúng ta xét đoán anh em mình, để rồi dựa vào đó mà khép góc anh em mình trong quá khứ của họ. Amen.


 

Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân

Kg 1,1-8: Các ngươi hãy xây cất đền thờ và như thế sẽ đẹp lòng Ta.

Tv 149,4: Chúa yêu thương dân Người.

Lc 9,7-9: Ông Gioan đã bị trẫm chém đầu rồi, ông này là ai mà trẫm nghe đồn làm những điều như thế.

Sắc lệnh của vua Đariô cho phép những người Do Thái lưu đày trở về Giêrusalem. Nhiều công cuộc tái thiết đang chờ đợi họ, nhưng những người ở lại vùng đất này lo sợ sẽ bị tước đoạt đất đai mà họ đã chiếm đóng trong thời gian này. Tiên tri Khác-gai đã khiển trách những người trở về vì đã xây những ngôi nhà sang trọng cho họ trong khi ngôi đền thờ của Chúa vẫn nằm trong đống đổ nát.

Có một sự thật là con người thường chú trọng vào những việc thường ngày hơn là tính chuyện lâu dài. Bởi thế, nhiều khi chỉ kịp đối phó với tình huống xảy ra ngay trước mắt chứ không thể nghĩ xa hơn đến cùng đích của cuộc đời mình. Có ai dự tính sửa chữa ngôi nhà thiêng liêng trong lòng mình? Với một số người, không có cập nhật hoặc tu sửa lại ngôi nhà tâm linh kể từ khi lãnh nhận Bí tích Thêm sức. Với những người khác, sự cầu nguyện và suy gẫm Lời Chúa hàng ngày đã làm sáng tỏ những thay đổi cần thiết trong ngôi nhà tâm linh, cách sống và cách tương tác với những người xung quanh. Những lời của tiên tri Khác-gai cho biết là ta không tập trung sự chú ý vào nhu cầu vật chất, mà là làm việc để xây dựng ngôi nhà của Chúa qua những suy nghĩ, lời nói và việc làm.




THỨ 6 TUẦN 25 THƯỜNG NIÊN

Lc 9,18-22

Tôma Lê Duy Khang

Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu hỏi các môn đệ: Người ta bảo Thầy là ai? Các ông thưa: “Người thì bảo là ông Gioan Tẩy Giả, kẻ khác lại bảo là ông Êlia, còn người khác lại cho là một trong các ngôn sứ thời xưa sống lại.”

Người lại hỏi: "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai? " Ông Phê-rô thưa: "Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa." Nhưng Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với ai.

Chi tiết này cho chúng ta thấy được điều gì? Thưa chi tiết đó cho chúng ta thấy được đối với Chúa Giêsu thì Chúa không để cho tiếng thị phi tác động đến mình, người ta có cho Chúa Giêsu là ai đi chăng nữa, thì cũng không ảnh hưởng đến Chúa, vì Chúa biết mình là ai.

Bên cạnh đó Chúa cũng muốn các môn đệ của Chúa thì phải hiểu rõ về Chúa là ai, đừng để cho tiếng thị phi tác động để rồi không hiểu về Chúa, hay hiểu sai về Chúa.

Áp dụng vào đời sống của chúng ta, chúng ta cần phải biết Chúa là ai để tin vào Chúa đừng nghe tiếng thị phi, và chúng ta phải biết mình là ai, để đừng bị tiếng thị phi mê hoặc, nếu không chúng ta sẽ đánh mất chính mình.

Một trong những câu chuyện ngụ ngôn mà người Mỹ thường kể cho con cái nghe nhất đó là câu chuyện: "Hai cha con và con lừa". Có hai cha con dắt con lừa ra chợ bán. Cha ngồi trên lưng lừa, con đi bộ theo sau. Người đi đường thấy thế bèn nói: "Cha gì mà không biết thương con! Ngồi trễm trệ trên lưng lừa, trong khi con phải đi bộ!". Nghe vậy, người cha bèn nhảy xuống khỏi lưng lừa và nhường cho con cưỡi lừa. Ði được một chốc, hai cha con lại nghe người hai bên đường chỉ trích: "Ðồ con bất hiếu, ngồi ung dung trên lưng lừa, trong khi cha lại đi cuốc bộ". Nghe như vậy, hai cha con mới bảo nhau: "Chỉ còn một cách để cho thiên hạ khỏi nói là hai ta cùng cưỡi lừa".

Thế là hai cha con cùng leo lên lưng lừa. Nhưng đi được một quãng, họ lại bắt đầu nghe một lời phê bình khác: "Thật là đồ vô nhân đạo! Làm sao con lừa chịu đựng cả một sức nặng như thế".

Nghe thế, hai cha con lại vội nhảy xuống khỏi lưng lừa. Lần này thì cũng có người phê bình: "Ðồ dại dột, có lừa mà không dám cưỡi lại phải đi bộ". Hai cha con không biết nghĩ sao, đành phải nai lưng khiêng con lừa đến chợ.

Ðôi khi chúng ta cũng bị ảnh hưởng rất nhiều vì những lời khen chê của thiên hạ. Dĩ nhiên chúng ta cần phải biết lắng nghe những ý kiến xây dựng của những người có thiện chí muốn giúp đỡ chúng ta. Tuy nhiên chúng ta không nên để mình bị "rung động" bởi những lời dèm pha thiếu nền tảng của người khác.

Trong Giáo Hội cũng có những người mắc phải chứng bệnh thích chỉ trích phê bình người khác. Họ quên rằng mình cũng chỉ là những con người đầy khiếm khuyết. Họ là những gai nhọn hoặc dấm chua trong Giáo Hội. Sự hiện diện của họ thường gây sứt mẻ hơn là góp phần xây dựng Giáo Hội trong tình yêu thương và hiệp nhất.

Xin cho chúng ta biết làm chủ chính mình, đừng chạy theo tiếng thị phi để đánh mất chính mình, nguy hại đến người khác. Amen.


 

Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân

Kg 2,1-9: Còn ít lâu nữa, Ta sẽ làm cho đền thờ này đầy vinh quang.

Tv 43,5: Hãy cậy trông Đức Chúa Trời, vì con còn ca tụng Chúa, Đấng cứu thể diện và là Thiên Chúa của con.

Lc 9,18-22: Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa. Con Người phải chịu nhiều đau khổ.

Tiên tri Khác-gai khuyến khích người Do Thái sau khi lưu đày trở về, hãy cung cấp mọi thứ, ngay cả bạc và vàng của họ, để xây dựng lại Đền thờ. Khi ấy, Chúa hằng sống sẽ hiện diện giữa họ và Người sẽ ban sự bình an cho họ.

Trong Tin mừng Luca, Chúa Giêsu hỏi mỗi người không phải những gì người khác nói về Ngài mà là Ngài là ai và Ngài có ý nghĩa gì đối với ta. Câu trả lời mà Ngài chờ đợi không phải nằm trong những tuyên bố dài dòng mà là phản ứng sống động của cuộc sống. Ta thấy Chúa Giêsu can đảm đối mặt với nỗi sợ hãi của con người về cái chết đau đớn vì đã bất chấp các nhà cầm quyền tôn giáo vào thời của Ngài. Khi làm như vậy, Ngài nêu một tấm gương mạnh mẽ về cách ta phải đương đầu với những thách thức đạo đức của mình. Ngài biết rằng Ngài sẽ sống lại nhưng chỉ sau khi trải qua một cái chết khủng khiếp. Điều đó hẳn là khó khăn đau khổ lắm. Vì vậy, ta hãy kiểm điểm đời sống và cố gắng tìm cách thể hiện lòng can đảm đạo đức trong những việc bình thường mà ta làm. Phúc cho tất cả những ai tìm thấy can đảm để làm như vậy.




THỨ 7 TUẦN 25 THƯỜNG NIÊN

Lc 9, 43a-45

Tôma Lê Duy Khang

Trong Mùa Chay chúng ta thường nghe nói đến hạn từ tiết chế, hay tiết độ, để kêu gọi con người chúng ta làm chủ bản thân, biết sống tiết độ, để giải thoát mình khỏi tính quy ngã, ích kỷ, kiêu ngạo để biết quy hướng về Chúa.

Hôm nay không phải Mùa Chay, nhưng Chúa Giêsu vẫn muốn các môn đệ của ngài phải biết sống tiết chế, đó là khi mọi người đang thán phục về tất cả những gì Chúa đã làm, thì Ngài phán bảo các môn đệ: “Phần các con, các con hãy ghi vào lòng những lời này: Con Người sẽ phải bị nộp vào tay người đời”, Nghĩa là dù trong bất cứ hoàn cảnh nào của cuộc đời, hãy nhớ đến sứ vụ của Thầy của mình không có gì vinh quang đâu mà kiêu ngạo, vì đó cũng là sứ vụ của trò.

Chúng ta thấy, cách mà Chúa Giêsu dạy các môn đệ của ngài tiết chế, đó là hãy nhớ lại sứ vụ của Chúa, Chúa Giêsu Ngài đến trần gian này, không phải làm theo ý của mình, mà là thực thi ý của Thiên Chúa Cha, cũng không phải để làm vương làm tướng, nhưng là để chịu chết để cứu độ nhân loại, nghĩa là giúp các ông ý thức lại mình là ai, giúp các ông hãy trở về thực tại của mình, để nhìn lại xem mình theo Chúa để làm gì, không phải để làm vinh danh mình, mà là để vinh danh Chúa và mưu ích các linh hồn.

Hiểu được như thế, chúng ta mới thấy được lý do vì sao con người ngày nay thường hay kiêu ngạo, thường hay xem thường người khác, con cái ngày nay thường không biết thương cha mẹ của mình, vợ chồng thường dễ chia tay, lý do là vì họ không chịu nhìn lại những gì họ đã trải qua, cũng như cha mẹ không biết chỉ dẫn con cái mình, làm thế nào để đạt được điều mình đang có ở hiện tại.

Có người đã nói một câu như thế này, để áp dụng trong đời sống vợ chồng, mà tôi thiết nghĩ câu nói này, có thể áp dụng trong mọi lãnh vực của đời sống chúng ta, họ nói: “Khi muốn chia tay, chúng ta hãy nhớ lại lý do khi bắt đầu”, cũng vậy khi có mầm móng của sự kiêu ngạo hãy nhìn lại cuộc đời của mình xem vì sao mà mình đạt được kết quả như ngày hôm nay, khi mình muốn sử dụng của cải cha mẹ để lại, hãy nhìn tìm hiểu vì sao mà cha mẹ có được tài sản này để sử dụng cách hợp lý không phung phí, khi mình quyết định một điều gì đó trong giáo xứ, chẳng hạn như cho cái này cho cái kia, chúng ta hãy nhìn lại vì điều mà chúng ta quyết định cho đó ở đâu mà có, ai đã gìn giữ để có được ngày hôm nay, thì chúng ta mới có quyết định chính xác.

Một câu nói nữa, là câu nói của nữ nhà văn Mỹ Helen Keller, bà đã nói một câu như thế này, đáng để chúng ta suy nghĩ, đáng để chúng ta trân trọng những gì mình đang có, và biết cảm thông cho những người xung quanh, bà nói: "Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày."

Như vậy, Lời Chúa hôm nay một mặt cho chúng ta thấy không chỉ có mùa chay chúng ta mới được kêu gọi sống tiết chế, mà chúng ta được mời gọi phải sống tiết chế trong suốt cuộc đời của mỗi người chúng ta, sống đạo đức là không theo mùa.

Mặt khác, Lời Chúa hôm nay cũng nhắc nhở cũng chỉ cho chúng ta thấy cách thức để sống tiết chế, đó là biết nhìn lại cuộc đời mình, nhìn lại sứ vụ của mình, biết nhìn đến những người xung quanh mình, có như thế đời sống của chúng ta mới là đời sống tốt lành đẹp lòng Chúa và mới có thể thực thi những điều Chúa dạy trong cuộc đời. Amen.


 

Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân

Dcr 2,1-5.14-15: Này đây Ta đến và ngự giữa ngươi.

Đc: Chúa sẽ gìn giữ ta như mục tử chăn dắt đoàn chiên mình (Gr 31,10).

Lc 9,43-45: Con Người sẽ phải bị nộp. Các ông không dám hỏi Người về lời ấy.

Tiên tri Dacaria cho ta một cái nhìn về niềm vui và hy vọng. Việc xây dựng lại Đền thờ và thành Giêrusalem sau cuộc lưu đày bảo đảm rằng Chúa sống giữa dân Người và nhiều dân tộc sẽ tìm thấy Chúa ở đó. Họ phải là một dân tộc cởi mở, không có tường che, vì chính Chúa sẽ bảo vệ họ.

Phúc âm nói về việc các môn đệ hoàn toàn không hiểu lời của Chúa Giêsu, khi Ngài nói với họ về cuộc khổ nạn sắp đến của Ngài. Chúa Giêsu tự nói về mình là Con Người, một người huyền nhiệm có nguồn gốc từ Trời được tiên đoán bởi Đanien, Isaia Đệ nhị. Thật vậy, tất cả những điều này, về một Đấng đến từ Trời, là tôi tớ, phải chịu đau khổ và chết chóc, khó có thể dung hòa và chấp nhận, ít nhất là theo quan điểm của nhân loại. Và để được noi theo gương của Ngài cũng khó vì Chúa yêu ta rất nhiều.

Một vị khôn ngoan đã từng chỉ ra: yêu Chúa là để Chúa yêu mình. Chúa đang khởi xướng tình yêu trong trái tim, tâm trí, cơ thể của mỗi người. Hãy đón nhận tình yêu Chúa, và rồi ta sẽ là một người yêu mến đầy ân sủng của Chúa. Hãy cộng tác với Chúa và chia sẻ với người khác. Bởi “Chúa sẽ gìn giữ ta như mục tử chăn dắt đoàn chiên mình”.