
CHÚA NHẬT LỄ CHÚA BA NGÔI
Ga 16,12-15
Tôma Lê Duy Khang
Hôm nay lễ Chúa Ba Ngôi, sở dĩ chúng ta biết được mầu nhiệm một Chúa ba ngôi là do Chúa Giêsu mạc khải cho chúng ta biết: “Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.” (Mt 11,27)
Thánh Phaolo thì nói: “Vậy ai trong loài người biết được những gì nơi con người, nếu không phải là thần trí của con người trong con người? Cũng thế, không ai biết được những gì nơi Thiên Chúa, nếu không phải là Thần Khí của Thiên Chúa.” (1Cr 2,11).
Nói như vậy, để chúng ta thấy, Chúa Giêsu mạc khải cho chúng ta biết về Chúa Cha, Chúa Giêsu cũng mạc khải cho chúng ta biết mình là ai.
Nên trong đời sống chúng ta cần phải tìm hiểu về Chúa để mà biết Chúa, biết Chúa để rồi chúng ta biết về chính mình.
Thật sự nếu con người không biết về chính mình thì điều đó thật là nguy hiểm.
Chúng ta thử đặt vấn đề tại sao ông bà nguyên tổ sa ngã phạm tội? thưa vì không biết chính mình đang là hình ảnh của Thiên Chúa, nên mới bị ma quỷ cám dỗ thấy mình chưa là hình ảnh của Thiên Chúa, nên muốn trở thành Thiên Chúa, lòng tham của mình.
Áp dụng vào đời sống của chúng ta cũng vậy, chúng ta cũng được mời gọi biết mình, biết mình thiếu điều gì để bù đắp vào cái khuyết điểm đó, có như thế mình mới có thể trở nên hoàn hảo được.
Có một triết gia Descartes đã nói như thế này: “Tôi suy tư tôi hiện hữu” cogito ego sum”, câu nói này là câu nói triết học, biết mình suy tư là biết mình còn hiện hữu, nhưng nếu nhìn với cái nhìn khác thì suy tư không phải chỉ để biết mình hiện hữu mà còn để hoàn thiện bản thân.
Chúa Giêsu thì nói: “Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc." (Ga 5,17), Chúa Cha làm việc, Chúa Giêsu làm việc không phải vì công trình tạo dựng không hoàn hảo, không tốt đẹp, vì khi tạo dựng thì kinh thánh nói: Thiên Chúa thấy mọi sự đều tốt đẹp, nhưng Thiên Chúa Cha làm việc, và Chúa Giêsu làm việc để tiếp nối công trình tạo dựng của Thiên Chúa Cha, cho đến ngày tận thế.
Tôi có xem được bộ phim của Thiết Mộc Chân là đại hãn của người mông cổ, vì muốn chọn ra người kế vị mình, nên ông đã đem ra vô số vàng vòng châu báu để cho các cháu của ông chọn, những người cháu tham lam chọn vàng bạc châu báu gom vào mình, nhưng có 2 người cháu, một người chọn cung tên, và một người chọn xâu chuỗi phật, khi được hỏi thì người chọn cung tên nói là chính cung tên mới có thể làm cho chúng ta sống và từ đó mới có của cải vật chất, còn một người chọn xâu chuỗi phật đó chính là Hốt Tất Liệt, khi được hỏi tại sao lại chọn xâu chuỗi phật thì ông nói, ở nhà mình không thiếu gì những thứ đó, nên chọn cái không có, Thiết Mộc Chân rất vui lòng.
Sau đó ông hỏi các tướng theo mình có ý kiến gì về việc này, thì một vị tướng nói: người bình thường sẽ chọn của cải vật chất, người có khả năng thì sẽ chọn cung tên, vì cung tên sẽ đem lại của cải không ngừng, còn Hốt Tất Liệt chọn chuỗi hạt phật nghĩa là biển cả bao la chứa được trăm sông, tuổi nhỏ như vậy mà có thể thấy được điều mà người khác không thấy nên thật sự rất đáng quý, chính vì thế mà Thiết Mộc Chân trước khi chết đã dặn dò các tướng hầu cận phải đào tạo Hốt Tất Liệt thành đại hãn thống nhất lãnh địa trung quốc.
Đó là một câu chuyện, nhưng cho chúng ta ý nghĩa trong đời sống đức tin và trong đời sống thường ngày của chúng ta, người bình thường thì chọn của cải, điều đó như Chúa Giêsu đã từng nói, nếu chọn của cải thì là đồ ngốc: “Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?” (Lc 12,20).
Còn việc chọn cung tên hay việc chọn xâu chuỗi phật là chọn những điều mà người bình thường không thể thấy được, đó là điều mà mình thiếu, trong đời sống đức tin của chúng ta cũng vậy, chúng ta hãy khôn ngoan, để chọn những điều mình thiếu, mình coi lại mình thiếu điều gì trong đời sống đức tin, để mình bù đắp từ từ, có như vậy mình mới từ từ trở nên hoàn hảo được.
Xin cho mỗi người chúng ta biết suy tư, để nhìn thấy cái nhìn mà không phải người bình thường nào cũng có thể thấy được, để thấy được mình thiếu điều gì, để bù đắp, để tìm kiếm điều đó, có như thế chúng ta mới từ từ trở nên hoàn hảo. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân
Cn 8,22-31: Khi địa cầu chưa sinh nở, sự khôn ngoan đã được sinh thành.
Tv 8,2a: Lạy Chúa, lạy Chúa chúng con, lạ lùng thay danh Chúa khắp nơi hoàn cầu.
Rm 5,1-5: Thánh Thần ban cho chúng ta lòng mến Chúa.
Ga 16,12-15: Tất cả những gì Cha có, đều là của Thầy; Thánh Thần sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con.
Chúa Nhật này kỷ niệm niềm tin của Giáo hội vào Thiên Chúa Ba Ngôi, một Thiên Chúa trong ba ngôi vị. Chúng ta tuyên xưng Thiên Chúa Ba Ngôi trong việc làm Dấu Thánh Giá, đọc kinh Sáng Danh. Chúng ta tuyên xưng đức tin của mình “nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần.” Ta cũng tôn vinh Chúa: “Sáng danh Đức Chúa Cha, và Đức Chúa Con và Đức Chúa Thánh Thần.”
Chúa Cha không tạo ra Chúa Con và sau đó cùng với Chúa Con, tạo ra Chúa Thánh Thần. Không, Cha hằng sinh ra Con. Và cùng với và qua Chúa Con, Cha vĩnh viễn “thổi hơi” Thánh Thần như một dấu chỉ tình yêu. Một tình yêu “Như đã có trước vô cùng, và bây giờ và hằng có và đời đời chẳng cùng.” Đó là điều mà kinh Sáng Danh có nghĩa là sự tự hiến của ba ngôi vị thần thánh không phải bắt đầu vào lúc này nhưng đã, và đang và sẽ xảy ra.
Thông điệp về đức tin được gói ghém trong hy vọng và tình yêu, được ban cho ta bởi Chúa Ba Ngôi - trong tình yêu của Chúa Cha, sự sống của Chúa Giêsu và hơi thở của Chúa Thánh Thần.
Thứ Hai - Tuần XI Thường Niên
Mt 5, 38-42
Tôma Lê Duy Khang
Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu dạy mỗi người chúng ta bài học là không được trả thù, Chúa nói: “Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Mắt đền mắt, răng đền răng. Còn Thầy, Thầy bảo anh em: đừng chống cự người ác, trái lại, nếu bị ai vả má bên phải, thì hãy giơ cả má bên trái ra nữa.”
Tại sao Chúa Giêsu lại dạy chúng ta không chống cự lại cái ác?
Chúng ta hãy nhớ trong tin mừng Gioan có thuật lại câu chuyện khi Chúa Giêsu bị điệu ra trước mặt tổng trấn Philato, tổng trấn Philato hỏi Chúa Giêsu: “Ông có phải là vua dân Do-thái không? " Đức Giê-su đáp: "Ngài tự ý nói điều ấy, hay những người khác đã nói với ngài về tôi? " Ông Phi-la-tô trả lời: "Tôi là người Do-thái sao? Chính dân của ông và các thượng tế đã nộp ông cho tôi. Ông đã làm gì? " Đức Giê-su trả lời: "Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho người Do-thái. Nhưng thật ra Nước tôi không thuộc chốn này." (Ga 18,33-36).
Theo như lời của Chúa Giêsu thì nếu là những người thuộc thế gian, thì họ sẽ ra tay chiến đấu để bảo vệ Chúa, giống như Phêrô ngay khi Chúa Giêsu bị bắt, thì Phêrô đã rút gươm chém đứt tai phải của đầy tớ vị thượng tế tên là Mankho, nhưng Chúa Giêsu không thuộc về thế gian này.
Như vậy, Chúa Giêsu dạy chúng ta đừng lấy cái ác chống lại cái ác là vì nếu như thế là chúng ta đang thuộc về thế gian, chứ không phải thuộc về Nước Thiên Chúa, vì chúng ta được mời gọi sống giữa thế gian, nhưng không thuộc về thế gian.
Có thể sau này vì đã cảm nghiệm được điều đó, nên Thánh Phêro đã dạy: “Sau hết, tất cả anh chị em hãy đồng tâm nhất trí, thông cảm với nhau, hãy yêu thương nhau như anh em, hãy ăn ở nhân hậu và khiêm tốn. Đừng lấy ác báo ác, đừng lấy lời nguyền rủa đáp lại lời nguyền rủa, nhưng trái lại, hãy chúc phúc, vì anh chị em được Thiên Chúa kêu gọi chính là để thừa hưởng lời chúc phúc. Thật thế, ai là người thiết tha được sống và ước ao hưởng chuỗi ngày hạnh phúc, thì phải giữ mồm giữ miệng, đừng nói lời gian ác điêu ngoa; người ấy phải làm lành lánh dữ, tìm kiếm và theo đuổi bình an, vì Chúa để mắt nhìn người chính trực và lắng tai nghe tiếng họ kêu xin, nhưng Người ngoảnh mặt đi, không nhìn kẻ làm điều ác.” (1P3, 8-12).
Xin cho mỗi người chúng ta biết sống theo lời Chúa dạy đừng lấy ác báo ác, mà lấy tình thương để nâng đỡ nhau, để mỗi người chúng ta mỗi ngày mỗi nên hoàn thiện. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân
2 Cr 6,1-10: Chúng tôi chứng tỏ mình là những người phục vụ Thiên Chúa.
Tv 98,2: Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người.
Mt 5,38-42: Thầy bảo các con: đừng chống cự lại với kẻ hung ác.
“Đừng nhận lấy ơn của Thiên Chúa một cách vô ích.” Hãy luôn cởi mở với ơn Chúa. Vì “hôm nay là cơ hội thuận tiện”, hôm nay là ngày của ân sủng. Đừng để nó trôi qua! Chúng ta có sẵn sàng lắng nghe tiếng nói của Phaolô không?
Chúa Giêsu dạy rằng sự tha thứ có thể chiến thắng sự thù ghét. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu nhấn mạnh đến việc cần thiết của tình yêu để chiến thắng sự trả thù. Ngài bảo đừng đáp trả bằng cách trả thù. “Mắt đền mắt và răng đền răng” không phải là Kitô hữu. Ngài đã dạy và đã thực hành. Khi trên Thập giá, Ngài cầu nguyện cho những kẻ hành hình Ngài: “Lạy Cha, xin tha cho chúng, chúng không biết việc chúng làm” (Lc 23,34).
Noi gương Chúa Giêsu, nếu ta bị bất công, hãy tha thứ. Nhưng các phần khác của Kinh Thánh nói rằng hãy bênh vực người khác nếu họ bị đối xử bất công, như người nghèo, và chống lại sự bất công bằng lòng tốt và sự tha thứ. Đó là cách ta phải phá bỏ vòng xoáy của cái ác. Vì vậy, ta không trả đũa, nhưng phải giữ vững lập trường; cởi mở để tha thứ nhưng hãy nói rõ ràng mọi việc. Đó chắc chắn không phải là một nhiệm vụ dễ dàng, nhưng là cách duy nhất để ngăn chặn bạo lực và cho thế giới thấy họ còn thiếu Ơn Chúa rất nhiều.
Thứ Ba - Tuần XI Thường Niên
Mt 5, 43-48
Tôma Lê Duy Khang
Tin mừng hôm nay cho chúng ta thấy, khi chúng ta biết yêu thương địch thù và làm ơn, cũng như cầu nguyện cho người bắt bớ mình, thì mình sẽ là con cái của Thiên Chúa Đấng ngự trên trời, vì Người cho mặt trời mọc lên cho người lành kẻ dữ, và cho mưa xuống trên người liêm khiết cũng như kẻ bất chính, nghĩa là Chúa yêu thương tất cả mọi người, không loại trừ ai, nên nếu ta là con cái của Chúa thì phải yêu như Chúa yêu.
Có một vấn đề đặt ra với mỗi người chúng ta, đó là khi chúng ta chịu phép rửa tội, chúng ta đã được tái sinh trở thành con cái Thiên Chúa rồi, vậy cần gì phải sống yêu thương để được gọi là con cái Thiên Chúa, bởi vì đã là con cái Thiên Chúa rồi, cần gì phải được công nhận là con cái Thiên Chúa nữa. Đó là vấn đề mà chúng ta cần tìm hiểu để trả lời cho những chất vấn của người khác về đức tin của chúng ta.
Chúng ta để ý câu nói cuối của trang tin mừng đó là Chúa Giêsu bảo: “Vậy anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện”, nghĩa là chúng ta phải hiểu trở nên con cái Thiên Chúa không phải là danh nghĩa, nhưng phải thực sự giống như Thiên Chúa, trở nên con cái Thiên Chúa thật sự.
Nói một cách khác, nếu chúng ta chỉ chịu phép rửa tội thôi, mà không sống điều mình lãnh nhận, thì chúng ta chưa nên hoàn thiện. Nên để trở nên hoàn thiện thì phải thi hành thánh ý Thiên Chúa trong cuộc đời mình, nói như Chúa Giêsu đã nói: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: "Lạy Chúa! lạy Chúa! " là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi.” (Mt 7,21).
Mở rộng vấn đề ra chúng ta thử trả lời xem những người lương khi họ sống tốt lành, yêu thương nhau, họ có được gọi là con cái Thiên Chúa không, hay chỉ có chúng ta khi được rửa tội, khi sống tốt lành yêu thương nhau mới được gọi là con cái Thiên Chúa.
Nếu chúng ta xét theo Lời Chúa dạy hôm nay: “Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Hãy yêu đồng loại và hãy ghét kẻ thù. Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em. Như vậy, anh em mới được trở nên con cái của Cha anh em, Đấng ngự trên trời”, và nếu chúng ta nhìn dưới cái nhìn về Thiên Chúa sáng tạo thì những người lương khi họ sống tốt lành, yêu thương nhau họ vẫn là con cái Thiên Chúa, nhưng con cái theo nghĩa tự nhiên, chứ không phải theo nghĩa bí tích, nói theo ngôn ngữ bí tích là thành sự nhưng chưa hợp pháp.
Chúng ta thấy, Công Đồng Vaticano 2 đã từng nói: “Những người không Kitô giáo cũng có thể được cứu độ, đó là những người không do lỗi của họ chưa khám phá ra được Thiên Chúa cách minh nhiên. Những người tuy không có ân sủng, vẫn sống một cuộc đời tốt lành theo lương tâm ngay thẳng.
Hiểu được như vậy, chúng ta thấy ai trong chúng ta cũng là con cái Thiên Chúa, vì Thiên Chúa tạo dựng tất cả chúng ta, lương cũng như giáo, nên chúng ta được mời gọi sống tốt lành thánh thiện, biết yêu thương nhau, để mình trở thành con cái Thiên Chúa thật sự chứ không phải trên danh nghĩa, và qua đó cũng có thể giúp cho người khác nhận biết Chúa, để họ được trở thành con Thiên Chúa theo nghĩa bí tích, nghĩa là hợp pháp. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân
2 Cr 8,1-9: Vì anh em, Đức Kitô đã nên thân phận nghèo khó.
Tv 146,1: Linh hồn tôi ơi, hãy ngợi khen Chúa.
Mt 5,43-48: Các ngươi hãy yêu thương thù địch.
Phaolô nói với ta rằng các giáo hội khá hơn phải giúp đỡ những giáo hội nghèo hơn. Ở đây, ngài yêu cầu Hội thánh Côrintô giúp đỡ giáo hội nghèo khó hơn của Giêrusalem. Phaolô đã thành lập nhiều giáo hội ở Macedonia, vì vậy ngài bắt đầu ở đó. Họ nghèo. Tuy nhiên, có một điều gì đó khiến họ thậm chí phải nỗ lực vượt quá khả năng của mình để trợ giúp anh chị em ở xứ Giuđêa. Phaolô khám phá ra rằng, mặc dù dân chúng sống cuộc sống nghèo khó, nhưng họ là một trong những người hào phóng nhất. Người nghèo giúp đỡ người nghèo hơn. Họ không chỉ chia sẻ vật chất mà còn trao gởi cả tình thương trong việc giúp đỡ anh chị em mình.
Câu xướng trước Tin Mừng trích lời Chúa Giêsu: “Ta ban cho anh em một điều răn mới: hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.” Thánh vịnh cho ta biết Chúa yêu thương ta biết bao. Chúa Giêsu bảo ta phải như vậy. Chúa Giêsu bảo đảm với ta rằng tình yêu của Chúa không chỉ dành cho những người yêu thương ta mà còn cho cả những kẻ thù của ta. Ngài kết thúc phần Bài giảng trên Núi của mình với những lời: “các con hãy nên hoàn hảo như Cha các con trên trời là Đấng hoàn hảo.” Một mục tiêu không dễ đạt được. Tình yêu của ta phải tiếp cận mọi người. Linh hồn tôi ơi, hãy ngợi khen Chúa.
Thứ Tư - Tuần XI Thường Niên
Mt 6,1-6.16-18
Tôma Lê Duy Khang
Tin mừng hôm nay chúng ta thường hay nghe đọc trong thứ 4 lễ tro, năm nào chúng ta cũng nghe bài tin mừng này, nói về việc ăn chay, cầu nguyện, và bố thí.
Và nếu chúng ta để ý khi thực hành ba việc đạo đức này thì Chúa Giêsu mời gọi mỗi người chúng ta phải thực hành một cách kín đáo.
Kín đáo nghĩa là phải xuất phát từ trong tâm hồn của mình, làm vì lòng yêu mến Chúa, chứ không phải vì lý do bên ngoài, làm để phô trương, làm để hướng về mình, chắc chắn khi chúng ta làm với ý hướng tốt lành, việc đạo đức của chúng ta sẽ đạt được hiệu quả, chắc chắn Chúa sẽ ban ơn cho chúng ta.
Nhưng vấn đề đặt ra với mỗi người chúng ta, đó là khi chúng ta không làm vì lòng yêu mến, mà làm vì lòng kính sợ Chúa, Chúa có ban ơn cho chúng ta hay không?
Chúng ta hãy nhớ đến câu chuyện con cháu của ông Giacop, khi nạn đói xảy ra ông và con cháu đã sang Ai cập để nương tựa vào ông Giuse là con ông Giacop và ở lại đây, người do thái ngày càng phát triển thêm đông số. Lúc bấy giờ, vị vua mới lên không biết ông Giuse, vì ông Giuse đã qua đời, vị vua mới này lo sợ dân do thái ngày càng thêm đông số, nếu có chiến tranh sẽ đứng lên chống lại ông ta. chính vì thế, mà ông ta ra lệnh cho các bà đỡ người do thái một bà tên là Síp-ra, một bà tên là Pu-a: "Khi đỡ cho sản phụ Híp-ri, các người hãy xem đứa trẻ là trai hay gái. Nếu là trai thì giết đi, nếu là gái thì để cho sống." Nhưng các bà đỡ có lòng kính sợ Thiên Chúa, nên không làm như vua Ai-cập đã truyền, và cứ để cho con trai sống. Vua Ai-cập bèn gọi các bà đỡ đến và hỏi: "Tại sao các ngươi làm thế và cứ để cho con trai sống? " Các bà đỡ thưa với Pha-ra-ô: "Đàn bà Híp-ri không như đàn bà Ai-cập, họ khoẻ lắm: bà đỡ chưa kịp đến thì họ đã sinh rồi." Thiên Chúa ban ơn lành cho các bà đỡ; còn dân thì trở nên đông đúc và rất hùng mạnh. Vậy, vì các bà đỡ có lòng kính sợ Thiên Chúa, nên Người đã cho họ có con để nối dòng. (x. Xh 1,1-20).
Với lòng kính sợ Chúa các bà đỡ người do thái đã không làm điều xấu theo ý vua Pharaô, để việc tốt lành được triển nở, chính vì thế mà Chúa đã ban ơn và chúc lành cho các bà.
Nên chúng ta thấy, nếu mỗi người chúng ta có lòng kính sợ Chúa, không chỉ giúp cho chúng ta không làm điều gì xấu trước mặt Chúa, mà còn giúp chúng ta làm điều tốt lành trước mặt Ngài, thì chắc chắn Chúa cũng sẽ ban ơn và chúc lành cho chúng ta.
Và chúng ta phải biết rằng ơn kính sợ Chúa cũng là 1 trong 7 ơn của Chúa Thánh Thần khi chúng ta chịu phép Thêm Sức. Chúng ta hãy nhớ lại khi chịu phép Thêm Sức, trước khi xức dầu thánh hiến, thì giám mục đặt tay trên các người sắp lãnh nhận, hoặc là linh mục nếu linh mục của hành ban các bí tích khai tâm cho người tân tòng, thì các ngài sẽ đọc: “Lạy Thiên Chúa toàn năng, là Cha Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con, Chúa đã tái sinh các tôi tớ Chúa đây bởi nước và Thánh Thần khi giải thoát họ khỏi tội lỗi, thì lạy Chúa, xin ban Chúa Thánh Thần, Đấng An Ủi đến trong những người này, xin ban cho những người này thần trí khôn ngoan và thông hiểu, thần trí lo liệu và sức mạnh, thần trí suy biết và đạo đức, xin ban cho những người này ơn kính sợ Chúa, nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.
Hiểu được như vậy, chúng ta xin Chúa ban ơn cho chúng ta, ơn yêu mến Chúa, ơn kính sợ Chúa, để khi chúng ta làm việc gì, làm vì lòng yêu mến Chúa, hay làm vì lòng kính sợ Chúa, chắc chắn Chúa sẽ ban ơn và chúc lành cho công việc của chúng ta. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân
2 Cr 9,6-11: Thiên Chúa yêu thương kẻ cho cách vui lòng.
Tv 112,1: Phúc đức thay người tôn sợ Chúa.
Mt 6,1-6.16-18: Cha người Đấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho ngươi.
Các bài đọc hôm nay nói về sự chia sẻ chân thành và quảng đại. Đối với Phaolô, những người cho đi rộng rãi, tự nguyện là những người thực thi lòng tốt của Thiên Chúa. Bằng cách tạ ơn Thiên Chúa vì những gì họ đã nhận được, họ đang làm giàu thêm cho bản thân bằng cách sẻ chia. Việc dâng hiến, cầu nguyện và đền tội phải được thực hiện vì lợi ích của Thiên Chúa. Chúa Giêsu mời gọi ta hãy luôn hành động vì vinh quang của Thiên Chúa, để làm vui lòng Chúa Cha, đây là lý do tại sao ta được tạo dựng.
Vì vậy, “hãy cẩn thận, đừng phô trương công đức trước mặt người ta để thiên hạ trông thấy, bằng không, các con mất công phúc nơi Cha các con là Đấng ở trên trời” (Mt 6,1). Làm sao ta có thể làm vui lòng Thiên Chúa? Hãy trực tiếp thể hiện những việc làm tốt của ta đối với Người. Vì vậy, ta phải cẩn thận xem xét ý định thực sự của mình trong bất cứ điều gì ta đang làm. Ta cần tiếp tục sẻ chia, nguyện cầu cho những người thân yêu, hàng xóm, người nghèo và Giáo hội, vì đó là điều đúng đắn phải làm; và không phải vì hy vọng trở thành một người tử tế, hào phóng hay tốt bụng và chu đáo. Ta cần làm những việc tốt và công bình này như một cách để tôn vinh Thiên Chúa.
Thứ Năm - Tuần XI Thường Niên
Mt 6, 7-15
Tôma Lê Duy Khang
Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu nói với các môn đệ khi cầu nguyện anh em đừng lải nhải như dân ngoại, và Chúa đưa ra lý do là vì họ nghĩ nói nhiều mới được nhận lời. Và Chúa nói thêm đừng làm như họ, vì cha anh em biết rõ điều anh em cầu xin.
Có một vấn đề đặt ra với mỗi người chúng ta, đó là Chúa nói: “Cha anh em đã biết rõ anh em cần gì, trước khi anh em cầu xin” (Mt 6,8), sao Ngài không cho ngay đi, lại còn dạy chúng ta một câu trong kinh lạy Cha là: “Xin cho chúng con lương thực hằng ngày”, tại sao vậy?
Câu hỏi này cũng tương tự như câu hỏi về mạc khải tư của thánh nữ Faustina về lòng thương xót của Chúa, người ta đặt câu hỏi như thế này, đó là tại sao mạc khải của Chúa Giêsu là mạc khải cuối cùng mà lại còn áp dụng một mạc khải tư cho cả giáo hội, chẳng lẽ trước giờ chưa có lòng thương xót Chúa mà phải đợi đến năm 2000 chúng ta mới kính nhớ lòng Chúa thương xót.
Bởi trong thư do thái có viết “Thuở xưa nhiều lần nhiều cách Thiên Chúa đã nói với các tiên tri, và trong thời sau hết người nói qua người con” nên với Đức Giêsu ngài là mạc khải trọn vẹn, nhưng chúng ta biết, có những điều được Chúa Giêsu đã mạc khải mà các môn đệ không thể hiểu ngay được, nên có lần Chúa đã nói với các môn đệ: còn nhiều điều các con chưa hiểu được nên khi Chúa Thánh Thần đến, Chúa Thánh Thần sẽ giúp cho hiều nhiều hơn.
Rồi trong dòng lịch sử giáo hội, lịch sử tác động của Chúa Thánh Thần, thì mỗi ngày chúng ta được hiểu nhiều hơn, hơn nữa có nhiều điều Chúa Giêsu đã mạc khải, kinh thánh đã nói đầy đủ, nhưng do con người hay quên, không nhớ, nên cách này hay cách khác Chúa dùng những mạc khải tư để nhắc cho chúng ta nhớ. Nhưng chúng ta nhớ mạc khải tư này phải phù hợp, phải có trong thánh kinh thánh truyền và giáo huấn của giáo hội.
Hiểu được như thế, chúng ta cũng thấy được rằng sở dĩ Chúa dạy con người cầu xin là vì con người của chúng ta hay quên, nên Chúa dạy cho con người phải cầu xin, là muốn cho con người nhớ, muốn cho con người ý thức mọi sự mình có đều là của Chúa, để biết ơn, tạ ơn và đền ơn Chúa, nếu con người không xin mà Chúa cứ ban, thì sẽ làm cho con người trở thành những người vô ơn, tưởng những gì mình có là của mình chứ không phải là của Chúa.
Xin cho mỗi người chúng ta ý thức được điều đó, để kiên trì cố gắng cầu nguyện, khi đạt được điều mình cầu xin thì hãy biết tạ ơn Chúa, vì tất cả đều là do ơn Chúa ban cho mình. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân
2 Cr 11,1-11: Tôi rao giảng không công cho anh em Tin Mừng của Thiên Chúa.
Tv 111,7: Lạy Chúa, công cuộc tay Chúa làm ra đều chân thật và công chính.
Mt 6,7-15: Vậy các ngươi hãy cầu nguyện như thế này.
Phaolô cầu xin người Côrintô hãy trung thành với Đức Kitô, Đấng đã chọn ông làm tông đồ và đã sai ông đến Côrintô. Phaolô cầu xin cộng đồng phân biệt sự hào nhoáng với thực tế. Không ai phải sống một mình. Phaolô đã đưa Chúa Giêsu vào trong cuộc sống của họ, và Chúa Giêsu cho biết nguồn gốc sự hiện hữu của họ trong Thiên Chúa. Theo lời của Chúa Giêsu, hôm nay Matthêu cho ta một bài giáo lý về sự cầu nguyện. Lý do và cơ sở của lời cầu nguyện không nên chỉ là xin ơn và dùng nhiều từ ngữ. Ta cầu nguyện bởi vì Chúa Giêsu yêu cầu và tin cậy nơi Chúa Cha, Đấng biết ta cần gì ngay cả trước khi ta cầu xin Người. Trong lời cầu nguyện của mình, ta cũng nên có những thứ tự ưu tiên. Với Kinh Lạy Cha, trước hết ta ngợi ca Thiên Chúa và vương quốc của Người, tiếp đến là những khẩn xin cho ta lương thực, sự tha thứ và bảo vệ.
Chúa Giêsu mở ra cho ta một chân trời cầu nguyện mới: lời cầu nguyện của những ai nói với Thiên Chúa với tâm tình của những người con. Với Kinh ‘Lạy Cha’, Chúa Giêsu dạy ta sống như con của Chúa. Khi gọi Thiên Chúa là ‘Cha’, chúng ta nên cư xử như những đứa con của Người để Người vui lòng và Chúa cũng vui vì ta vâng lời Người.
Thứ Sáu - Tuần XI Thường Niên
Mt 6, 19-23
Tôma Lê Duy Khang
Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ: “Anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, và kẻ trộm khoét vách lấy đi. Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét vách lấy đi. Vì của cải anh ở đâu thì lòng trí anh ở đó”.
Chúng ta chú ý đến câu của Chúa Giêsu đó là của cải của anh em ở đâu thì lòng trí anh em ở đó, nghĩa là Chúa muốn các môn đệ của Ngài ngày xưa cũng như mỗi người chúng ta ngày nay phải tập luyện nhân đức, phải lo cho đời sống thiêng liêng của mình ngay từ bây giờ, chứ đừng chờ đợi.
Chúng ta hãy nhớ khi học giáo lý chúng ta được dạy nhân đức là gì? nhân đức là thói quen tốt lành được lập đi lập lại, cũng vậy, nếu chúng ta không lo tập luyện những thói quen tốt lành được lập đi lập lại thì một điều chắc chắn là lòng trí của chúng ta sẽ hướng về những điều không tốt lành, mà khi muốn hướng về điều tốt lành cũng rất khó, nói như thánh Phaolo đó là: “Sự thiện tôi muốn mà tôi không làm, nhưng sự dữ tôi không muốn mà tôi lại làm”.
Chắc chúng ta có nghe biết về hai bức tranh chết lành chết dữ, những nhà hồi xưa còn thấy, nhưng ngày nay thì không ai còn treo, chắc là treo sợ đem lại sự chết chóc, nhưng chúng ta biết hai bức tranh này rất ý nghĩa, để cho chúng ta nhìn lên đó là lo cho sự sống đời sau của mình. Bức tranh chết lành mô tả một bệnh nhân sốt sắng, vẻ mặt rạng ngời hạnh phúc với các thiên thần vây quanh. Vị linh mục cầm thánh giá và Thánh Thể trao cho bệnh nhân, bầy quỷ dữ lấm lét sợ hãi bị đè bẹp trong góc nhà.
Còn bức tranh sự chết dữ mô tả cảnh ngược lại: người sắp chết vẫn níu lại những vui thú trần gian, anh ngoảnh mặt làm ngơ với sự hiện diện của các thiên thần và vị linh mục, thiên thần bản mệnh khóc lóc che mắt bay về trời trong cái hả hê của bầy quỷ dữ.
Tại sao có sự khác biệt như vậy, tại vì nói như Chúa Giêsu thì của cải ở đâu thì lòng trí ở đó, khó mà thay đổi được.
Hiểu được như vậy, mỗi người chúng ta được mời gọi ngay từ bây giờ hãy lo tích trữ kho tàng ở trên trời, để gió chiều nào chúng ta không ngã theo chiều đó mà cứ một lòng hướng về Chúa. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân
2 Cr 11,18.21-30: Không kể những việc bên ngoài, lại còn những việc thúc bách hằng ngày và mối lo lắng đến các Giáo hội.
Tv 34,18: Thiên Chúa cứu người hiền đức khỏi mọi nỗi lo âu.
Mt 6,19-23: Kho tàng con ở đâu, thì lòng con cũng ở đó.
Phaolô nhắc Hội thánh ở Côrintô rằng họ được kêu gọi tập trung vào một thực tại quan trọng nhất: mối quan hệ với Thiên Chúa. Ngài cảnh báo người Côrintô không nên bị thuyết phục bởi các siêu tông đồ, những người đã khiến họ chống lại những lời dạy phúc âm của Phaolô, người sáng lập ra họ. Khi nói về sứ vụ, Phaolô tự hào về tất cả những gì ngài đã làm và phải chịu đựng trong việc rao giảng Phúc âm cho các cộng đồng Kitô hữu trẻ. Những đau khổ này ảnh hưởng và làm tổn thương, vì làm cho thân xác ngài trở nên yếu đuối. Nhưng ngài kiên tâm vì Thiên Chúa là sức mạnh, kho tàng, ánh sáng soi chiếu tâm can ngài.
Những lời của Thánh Phaolô được vang vọng trong bài Phúc âm. Phaolô khuyến khích Hội thánh bám chặt vào những điều cần thiết. Phúc âm yêu cầu ta xác định đâu là “kho tàng” của mình. Khám phá kho tàng là tìm xem lòng trí của ta ở đâu: với Chúa hay chỉ riêng mình. Nhiều Kitô hữu có chí hướng cao và tận tụy, vẫn tìm kiếm và khao khát của cải vật chất và tiện nghi. Những điều đó lôi kéo ta khỏi tình yêu của Thiên Chúa và cuộc sống vui vẻ và bình an của Chúa Giêsu. Vì “kho tàng con ở đâu, thì lòng con cũng ở đó.”
Thứ Bảy - Tuần XI Thường Niên
Thánh Luy Gônzaga, tu sĩ. Lễ nhớ
Ga 5, 33-37
Tôma Lê Duy Khang
Tin mừng hôm nay trình bày cho chúng ta thấy việc Chúa Giêsu dạy các môn đệ của Chúa là: "Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.”
Nếu đọc tiếp tin mừng chúng ta sẽ thấy thêm được lời giải thích của Chúa Giêsu là vì sao không thể làm tôi tiền của, đó là vì tiền của, vật chất, nó cũng chỉ là đầy tớ, nó cũng chỉ là phương tiện mà Chúa ban cho con người sử dụng mà thôi chứ nó không phải là Chúa, không phải là ông chủ của con người.
Nên để không thể làm tôi tiền của chúng ta được mời gọi thấy được điểm này, đó là con người chúng ta được Thiên CHÚA tạo dựng, còn của cải vật chất, hay nói cách khác là muôn vật muôn loài cũng là do Thiên Chúa tạo dựng, nếu chúng ta được Thiên Chúa tạo dựng, muôn loài muôn vật được Thiên Chúa tạo dựng, nếu chúng ta làm đầy tớ của chúng, chúng ta có chịu không?
Trong đời sống thực tế, đôi lúc chúng ta không thể nào có thể phục người khác khi họ ngang hàng với mình.
Chúng ta hãy nhớ lại, khi Chúa tạo dựng muôn loài muôn vật, sau đó Chúa tạo dựng con người và Chúa nói: “Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta, để con người làm bá chủ cá biển, chim trời, gia súc, dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống vật bò dưới đất." Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh mình, Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh Thiên Chúa,Thiên Chúa sáng tạo con người có nam có nữ. Thiên Chúa ban phúc lành cho họ, và Thiên Chúa phán với họ: "Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt đất. Hãy làm bá chủ cá biển, chim trời, và mọi giống vật bò trên mặt đất." Thiên Chúa phán: "Đây Ta ban cho các ngươi mọi thứ cỏ mang hạt giống trên khắp mặt đất, và mọi thứ cây có trái mang hạt giống, để làm lương thực cho các ngươi. Còn đối với mọi dã thú, chim trời và mọi vật bò dưới đất mà có sinh khí, thì Ta ban cho chúng mọi thứ cỏ xanh tươi để làm lương thực. Liền có như vậy." (St 1, 26-30).
Áp dụng vào đời sống thực tế của chúng ta trong tương quan giữa người với người, chúng ta còn không phục tùng lẫn nhau, nếu như chúng ta biết được xuất thân của nhau, bằng chứng là Chúa Giêsu không được Nathanaen coi trọng khi biết được xuất thân của Chúa Giêsu ở Nadaret, ông nói: “Ở Nadaret thì có cái gì hay”, hay khi Chúa Giêsu về quê hương giảng dạy cũng vậy: “Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế? Ông không phải là con bác thợ sao? Mẹ của ông không phải là bà Ma-ri-a; anh em của ông không phải là các ông Gia-cô-bê, Giô-xếp, Si-môn và Giu-đa sao? Và chị em của ông không phải đều là bà con lối xóm với chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông ta được như thế? " Và họ vấp ngã vì Người. Nhưng Đức Giê-su bảo họ: "Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình và trong gia đình mình mà thôi." Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ không tin.” (Mt 13, 54- 58).
Xin Chúa cho mỗi người chúng ta ý thức được rằng chúng ta được Thiên Chúa tạo dựng để làm bá chủ cá biển, chim trời, gia súc, dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống vật bò dưới đất, để chúng ta không làm tôi của cải vật chất, mà chỉ làm tôi Thiên Chúa mà thôi, nếu chúng ta ý thức được như vậy, chúng ta mới có thể đặt Chúa làm trung tâm, làm ông chủ của chúng ta được. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân
2 Cr 12,1-10: Tôi chỉ tự hào về những yếu đuối của tôi.
Tv 34,9a: Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy.
Mt 6,24-34: Các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai.
Không phục vụ hai chủ để có được đời sống bình an và bớt đi lắng lo trong đời. Như trong Phúc âm, một chủ là Chúa, chủ còn lại là tiền bạc, vật chất, lòng tham. Phúc âm chất vấn: Nào mạng sống không hơn của ăn, và thân xác không hơn áo mặc sao? Có ai lo lắng mà có thể thêm một khoảnh khắc nào đó vào cuộc đời mình không? Không có chỗ cho cả lo lắng và cầu nguyện cùng lúc. Nếu nói rằng ta tin cậy nơi Chúa, liệu ta có thể đồng thời lo lắng không? Chúa sẽ chăm sóc nếu ta tin cậy Ngài.
Trong đời sống cầu nguyện, ta có thể dâng lên Chúa những lo lắng của mình. Ta có thể cầu nguyện cho tất cả các nhu cầu của mình. Ngược lại, ta không thể cầu nguyện nếu suy nghĩ và ham muốn quá nhiều về vật chất. Trong tự nhiên, các loài động vật, cỏ cây dạy ta nhiều bài học. Cây cối, chim muông và động vật hoang dã sống tự nhiên. Chúng ăn uống những gì có sẵn trên trái đất. Và đó là những gì chúng thực sự cần. Nhu cầu và mong muốn sẽ định hướng cuộc sống của ta. Thực tế là ta không muốn được cả thế giới và đánh mất linh hồn của mình. Vì vậy, trung thành sống với Chúa và trong tình yêu của Chúa mỗi ngày là cách để ta tránh khỏi những muộn phiền.