17/06/2025
302
Bài giảng Lễ Mình Máu Thánh Chúa Kitô - Giáo phận Mỹ Tho














 




GỢI Ý SUY NIỆM

CHÚA NHẬT - LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA KITÔ

Lc 9,11b-17


 

Tôma Lê Duy Khang

Tin mừng thuật lại: “Sau khi Chúa Giêsu giảng dạy dân chúng và chữa lành cho những ai cần được chữa, lúc đó trời đã xế chiều, các môn đệ mới đến thưa với Chúa Giêsu: “xin Thầy cho đám đông về, để họ vào các làng mạc nông trại quanh đây, tìm chỗ trọ và kiếm thức ăn, vì nơi chúng ta đang ở đây là nơi hoang vắng”, nhưng Chúa Giêsu bảo: “chính anh em hãy cho họ ăn”.

Chúng ta để ý đến động từ cho, Chúa muốn các môn đệ Chúa phải cho, và Chúa Giêsu cho thấy hiệu quả của việc cho đó chính là nhận, mà không chỉ nhận được điều ngang bằng với điều mình cho mà là nhận được gấp nhiều lần điều mình cho nữa.

Bằng chứng là sau đó khi các môn đệ cho 5 chiếc bánh và hai con cá, Chúa Giêsu đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều, để nuôi đám đông dân chúng gồm khoảng 5 ngàn người không kể đàn bà và con nít, sau đó còn thu lại mười hai thúng đầy, cho thì ít, mà nhận lại thì nhiều, mà điều nhận lại thì con người không thể nào tưởng tượng được.

Chúng ta hãy nhớ lại câu chuyện của anh thanh niên giàu có, anh bỏ đi khi được Chúa Giêsu mời gọi phải bán tất cả tài sản mình có mà cho người nghèo, sau đó Chúa Giêsu nói người giàu có khó vào nước trời, con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào nước trời.

Lúc bấy giờ Phêro hỏi Chúa Giêsu: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì? " Chúa Giêsu đáp: "Thầy bảo thật anh em: anh em là những người đã theo Thầy, thì đến thời tái sinh, khi Con Người ngự toà vinh hiển, anh em cũng sẽ được ngự trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Ít-ra-en. Và phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp.” (Mt 19,27-29). Cho đi thì sẽ nhận được.

Hôm nay lễ Mình Máu Thánh Chúa Kito, chúng ta thấy con người của chúng ta khi biết cho đi nhưng nhận lại rất nhiều.

Nếu để ý, khi dâng bánh và rượu thì linh mục đọc:

Đối với bánh thì đọc: Lạy Cha là Chúa cả trời đất, chúc tụng Chúa đã ban cho chúng ta bánh này là hoa màu ruộng đất và công lao của con người, chúng ta dâng lên Chúa để trở nên bánh trường sinh cho chúng con.

Đối với rượu thì đọc: Lạy Cha là Chúa tể trời đất, chúc tụng Chúa đã ban cho chúng con rượu này là sản phẩm từ cây nho và công lao của con người, chúng ta dâng lên Chúa để trở nên của uống thiêng liêng cho chúng con.

Từ những cái bình thường như vậy, là của Chúa ban, con người quản lý, con người dâng lên cho Chúa, để rồi khi linh mục đặt tay truyền phép thì bánh và rượu được biến đổi bản thể, trở thành Mình và Máu Thánh Chúa, là điều mà con người nhận được, mà nơi chính con người không thể nào tưởng tượng ra được.

Thú thật trong đời sống con người của chúng ta, nhiều khi không ý thức được giá trị của việc cho và nhận, nghĩ rằng khi mình cho là cho quá nhiều, mà nhận lại thì nhận chẳng bao nhiêu, để rồi chỉ muốn nhận nhiều, để rồi cho thì lại ít, thậm chí có những điều khó khăn, có những điều mình không muốn thì mới nhường cho người khác, nói là hy sinh cho người khác, chúng ta thử cho thứ mà chúng ta thích thử xem, có cho được hay không, nếu chúng ta cho được cái mà chúng ta thích đó, thì đó mới là điều có ý nghĩa, còn chúng ta cho những đồ dư thừa, những đồ mà mình không thích thì cũng tốt đó, nhưng nó thua xa những người cho, hy sinh cái mà họ thích.

Nên hôm nay chúng ta được mời gọi không phải chỉ cho mà nếu được hãy tập thử xem hãy cho cái mình thích xem, nếu làm được như vậy, có thể chúng ta đang tập được một đức tính tốt, chúng ta đang nhận được một điều mà chúng ta không thể tưởng tượng ra được, là từ bỏ một đam mê nào đó của chúng ta, chúng ta dứt bỏ ra được.

Chính vì lẽ đó mà chúng ta cần hiểu cho đi không phải chỉ cho đi những cái vật chất, mà khi cho đi những cái vật chất, thì việc này cũng đồng nghĩa với việc chúng ta cho đi những cái đam mê, những cái thói hư tật xấu của chúng ta, và như thế vô tình chúng ta lại nhận được những cái đức tính tốt đẹp mà chúng ta không thể nào tưởng tượng ra được.

Một bà mẹ có đứa con hư hỏng, bỏ lễ Chúa nhật, không đọc kinh cầu nguyện gì cả, chỉ ham chơi mà thôi.

Một hôm người mẹ nghĩ cách là kêu con trai của mình hãy đem túi thức ăn đến cho gia đình của một người đàn bà nghèo trong sớm, ban đầu anh không chịu đi, nhưng người mẹ cứ lằng nhằng mãi nên anh mới đi.

Khi đến như vậy, anh chỉ muốn làm cho xong bổn phận, nhưng khi đến và nhìn thấy cảnh tượng gia đình một người đàn bà nghèo bệnh tật nằm trên giường bệnh và những đứa con nheo nhóc, ban đầu anh sợ, đem túi thức ăn bỏ đó rồi nhanh chóng ra về, khi bước ra về thì anh ta nghe lời cám ơn.

Trên đường về anh ta cứ suy nghĩ về hình ảnh của người mẹ và những đứa con đau khổ, thế là từ đó mỗi ngày anh ta đã đem thức ăn đến cho gia đình đó.

Và cũng từ đó anh bỏ đi được những thói hư tật xấu mà anh đã phạm lúc nào anh ta không hay.

Nên chúng ta thấy có những điều lạ lùng, khi chúng ta biết cho đi, thì chúng ta sẽ nhận lại rất nhiều là như vậy. Amen.



 

Lm. Tôma Lê Uy Vũ

Phép Lạ Thánh Thể – Dấu Chỉ Tình Yêu

Kính thưa quý ÔBACE, vào buổi chiều ngày 15 tháng 11 năm 2013, tại một ngôi làng nhỏ yên bình mang tên Vilakkannur, thuộc bang Kerala, Ấn Độ, tiếng chuông nhà thờ Christ the King vang lên giữa những rặng dừa xanh. Những người giáo dân trong làng âm thầm tiến bước về nhà thờ như thói quen mỗi chiều và Cha Thomas Pathickal, vị linh mục già gắn bó cả đời với cộng đoàn nơi đây, hôm ấy cũng bước lên bàn thánh để cử hành Thánh lễ như mọi ngày.

Trong ngôi thánh đường đơn sơ nhưng đầy lòng đạo đức, không ai ngờ rằng mình sắp chứng kiến một điều vượt quá trí tưởng tượng. Khi truyền phép Bánh và Rượu, trong khoảnh khắc Cha Thomas nâng cao Mình Thánh, mọi người nhìn thấy rõ khuôn mặt Chúa Giêsu hiện ra trên Bánh Thánh. Không phải là một vết loang mơ hồ, mà là một hình ảnh rõ nét và sống động, đến nỗi có người bật khóc nức nở ngay trong thánh đường.

Tin tức ấy lan truyền nhanh chóng. Suốt nhiều tháng sau đó, ngôi nhà thờ nhỏ bé ấy không ngớt người hành hương. Họ xếp hàng, quỳ gối lặng lẽ để chiêm ngắm Bánh Thánh – nơi mà dường như chính Chúa Giêsu đang “hiện diện cách hữu hình” như để đánh thức những con tim nguội lạnh. Họ đến không chỉ đến để chiêm ngắm, mà còn để cầu nguyện và sám hối vì cảm nhận được sự hiện diện thật sự của Chúa Giêsu trong từng Thánh lễ mà trước đây họ có thể đã lơ là.

Bánh Thánh sau đó được lưu giữ và nghiên cứu cẩn thận bởi các vị hữu trách. Đến năm 2020, Bánh Thánh được gửi về Rôma để phân tích. Sau hơn một thập kỷ thẩm định và cầu nguyện, vào tháng 5 năm 2025 vừa qua, Tòa Thánh đã chính thức công nhận đây là một phép lạ Thánh Thể, một dấu chỉ từ trời để củng cố niềm tin Giáo Hội hằng tuyên xưng: Chúa Giêsu hiện diện thật trong Bí tích Thánh Thể bằng Thịt và Máu, bằng cả nhân tính, thần tính và tình yêu của Ngài.

Kính thưa quý ÔBACE, Phép lạ không làm gia tăng bản chất của Bí tích Thánh Thể, vì đức tin đã đủ để chúng ta tin rằng Chúa đang thực sự hiện diện nơi Bí Tích Thánh Thể. Nhưng qua dấu chỉ đặc biệt Phép lạ Thánh Thể tại Kerala, Chúa Giêsu muốn nhắc nhở chúng ta hãy đặt lại trọng tâm đời sống đức tin của mình nơi Bí Tích Thánh Thể. Từ một ngôi làng nhỏ, ngọn lửa yêu mến Thánh Thể đang được khơi lại và biết đâu Chúa Giêsu cũng đang khơi lại tình yêu của chúng ta đối với Thánh Thể của Ngài.

Trở lại bài Tin Mừng hôm nay, Thánh sử Luca kể lại cho chúng ta “phép lạ hóa bánh ra nhiều” của Chúa Giêsu. Giữa nơi hoang địa, Chúa Giêsu đã chạnh lòng thương đám đông đói khát vì đi theo Ngài. Với năm chiếc bánh và hai con cá ít ỏi, Ngài đã dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ để các ông phân phát cho dân chúng. Tất cả đều được ăn no nê mà còn dư lại đến mười hai thúng đầy. Hành động “cầm lấy bánh, chúc tụng, bẻ ra và trao ban” ấy sau này cũng được Chúa Giêsu thực hiện lại trong bữa Tiệc Ly để lập nên Bí Tích Thánh Thể nhằm trao ban chính Mình và Máu Ngài làm lương thực nuôi dưỡng linh hồn nhân loại cho đến muôn đời.

Kính thưa quý ÔBACE, Phép lạ Thánh Thể tại Kerala là dấu chỉ đặc biệt, nhưng không phải là điều duy nhất. Bởi lẽ, mỗi lần Thánh lễ được cử hành, phép lạ Thánh Thể vẫn đang diễn ra cách âm thầm và mầu nhiệm: bánh trở nên Mình Thánh Chúa, rượu trở thành Máu Thánh Chúa để nuôi dưỡng, chữa lành và nâng đỡ dân thánh của Ngài.

Với Thánh Lễ hôm nay, chúng ta được mời gọi hãy cùng nhìn lại đời sống Đức tin của mình, chúng ta đã sống tình yêu đối với Bí Tích Thánh Thể như thế nào?, chúng ta có dành chỗ cho Chúa Giêsu trong Nhà Tạm nơi tâm hồn mình không? Có lẽ đã lâu chúng ta chỉ “đi lễ cho xong - rước lễ cho có” mà chưa bao giờ thực sự đói khát Chúa như đám đông ngày xưa nơi hoang địa. Hôm nay, Chúa Giêsu vẫn đang hiện diện giữa chúng ta cách âm thầm, khiêm tốn, trong tấm bánh nhỏ bé. Ngài vẫn luôn chờ chúng ta cũng khao khát đến rước lấy Ngài để được lãnh nhận sự sống của Ngài, và để Ngài biến đổi cuộc đời chúng ta. 

Dâng Thánh Lễ hôm nay, xin Chúa ban ơn để từ nay chúng ta đến với Chúa trong các Thánh Lễ  không còn là thói quen hay bổn phận, mà cảm nhận được đó là một cuộc gặp gỡ tình yêu của chúng ta với Chúa Giêsu, nơi mà Chúa sẽ trao ban chính mình Ngài cho chúng ta và mời gọi chúng ta cũng biết trao ban chính mình cho mọi người bằng tinh thần hy sinh dấn thân phục vụ.

Nguyện xin Chúa Giêsu Thánh Thể nuôi dưỡng tất cả chúng ta bằng tình yêu của Chúa, và giúp chúng ta cũng biết sống yêu thương anh chị mình như chính Chúa đã yêu thương chúng ta. Amen.




Đaminh Lê Minh Cảnh

Lễ Mình Thánh Chúa Ki-tô

Vào 15/11/2013, tại Nhà thờ Kitô Vua, Giáo xứ Vilakkannur, một Giáo xứ rất lâu đời, thuộc tổng giáo phận Thalassery (Miền Nam Ấn độ), xãy ra Phép lạ Thánh Thể: Khi cha Thomas Pathickal đang dâng lễ, sau lời Truyền phép, cha nâng Bánh Thánh lên, cha vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy gương mặt Chúa Giêsu xuất hiện trong Bánh Thánh.

Sau sự kiện xãy ra, cha Thomas cất Mình Thánh Chúa vào Mặt nhật, rồi trình sự việc lên Đức cha Giáo phận. Sau đó, Đức cha thành lập một Ủy ban đặc biệt (bao gồm các linh mục, nhà thần học và các chuyên gia khoa học từ nhiều lĩnh vực), để điều tra hiện tượng này. Sau 5 năm nghiên cứu, Ủy ban không thể lý giải được hiện tượng Gương mặt Chúa Giêsu trong Bánh Thánh, nên đến năm 2018, Bộ Giáo lý Đức tin thuộc Hội đồng Giám mục Ấn độ đã yêu cầu gửi Mình Thánh Chúa này đến Tòa thánh Vatican để kiểm tra kỹ hơn.

Theo hướng dẫn của Tòa Thánh, Mình Thánh đã được đưa đến Đại học Chúa Kitô ở Bangalore để nghiên cứu khoa học vào tháng 01/2024. Một nhóm các nhà thần học và khoa học gia tại trường đại học, do các linh mục Dòng Cát Minh Đức Mẹ Vô Nhiễm điều hành, đã tiến hành các nghiên cứu.

Cuối cùng, Tòa Thánh đã kết luận: hiện tượng này không thể giải thích bằng khoa học hoặc logic thông thường, và nó đáp ứng các tiêu chí để được công nhận: Đây là một Phép lạ Thánh Thể.

Và rồi ngày 31/05/2025 vừa qua (cách nay 2 tuần), trong một buổi lễ đặc biệt tại nhà thờ nơi xảy ra sự kiện. Tổng giám mục Leopoldo Girelli, Sứ thần Tòa Thánh tại Ấn Độ, (đã từng là đại diện Tòa thánh không thường trú tại Việt nam), đã long trọng tuyên bố chính thức trước khoảng 10.000 tín hữu tham dự rằng là: Đây là Phép lạ Thánh Thể.

Với đức tin Công giáo, Bí tích Thánh Thể hay là Mình Thánh Chúa là lương thực nuôi dưỡng linh hồn cho những người có niềm tin vào lời Chúa Giêsu nói: “Ai ăn thịt và uống Máu Ta, thì sẽ có sự sống đời đời” (Ga 6,54).

Và Phúc âm hôm nay, Thánh Luca kể lại: Việc Chúa Giêsu nuôi 5000 người, bằng một bữa ăn ấn tượng, chỉ từ “5 chiếc bánh và 2 con cá”. Đông người như vậy, ăn no nê mà lại còn dư thừa đến 12 thúng đầy. Thật ấn tượng.

Đúng là chiếc bánh “qua tay Chúa Giêsu” có khác! Chiếc bánh mang lại sự sống thể xác cho con người, còn Mình Máu Chúa đem lại cho ta sự hiệp thông với Chúa trong tâm hồn ở đời này và hạnh phúc vĩnh cữu ở đời sau.

Đức Cha Helder Camera (Braxil), đã cảm nhận được sự hiệp thông với Chúa, cho nên ngài nói: “Mỗi sáng, tôi được nuôi dưỡng bằng Đức Kitô trong Bí tích Thánh Thể, để rồi suốt một ngày, tôi cũng gặp được Đức Kitô, nơi những anh chị em, mà tôi phục vụ

Điều đó, cũng rất giống với cảm nhận của Cha Thánh Antôn Chevier:  

Cha Chevier: không những kết hợp với Chúa Giêsu Thánh Thể mỗi ngày, qua việc dâng Thánh Lễ, mà ngài còn liên kết với mọi người bằng một tình yêu hy sinh, phục vụ.

Cho nên, cha có một câu nói rất nổi tiếng rằng: “Linh mục là một tấm bánh bị ăn”: tấm bánh: Phải được bẻ ra, phân chia cho người khác, cùng sống. Tấm bánh: Phải được cắt nhỏ, phân phát cho người đói, được no. Phải chịu hy sinh, để người khác được sống.

Điều đó, cũng mang ý nghĩa rằng là: Trong cuộc đời này, nếu có tinh thần yêu thương với cung cách phục vụ người khác, thì chắc chắn sẽ phát sinh ra mọi điều thiện hảo tốt đẹp như là những bông hoa, tô điểm cho cuộc đời tạm này.

Tôi ví dụ một câu chuyện: Vào một buổi trưa, tháng 10/2012, có một ông cụ, tuổi độ ngoài 70, cứ lúp ló ở phía trước quán ăn từ thiện mang tên “Nụ Cười” (địa chỉ: số 6 Hồ Xuân Hương, quận 3, Sài gòn) Cụ rụt rè không dám bước vào bên trong, để ăn cơm, chắc là với lý do, cụ sợ, không đủ tiền để trả.

Khi cô tình nguyện viên, của quán cơm từ thiện đó bước ra, mời ông vào, thì càng làm cho ông rụt rè, khép nép hơn. Rất nhỏ nhẹ, ông hỏi: “Bữa cơm 2000 đồng, thiệt không cháu?”. Cô tình nguyện viên cười, trả lời: “Dạ, thiệt ạ, bác chịu khó lấy 2000, đến quầy, mua phiếu rồi vào bên trong lãnh cơm ạ”.

Ăn, một bữa no nê, không kém phần ngon miệng xong, ông cụ vui vẻ, cám ơn, rồi nói với những người trong quán, 2 chữ ngắn ngọn “Đỡ lắm!”

Chữ “Đỡ lắm!” của cụ, hàm chứa rất nhiều ý nghĩa: Mỗi người nghèo, có một hoàn cảnh khó khăn riêng biệt Cái  “Đỡ lắm” , của người này, khác với cái “đỡ lắm” của người kia, NHƯNG tất cả, đều giống nhau ở chỗ là: Bữa ăn 2000, ở quán, có thể giúp họ, giảm nhẹ phần nào, những khó khăn, những nhọc nhằn lo toan, mà họ đang  phải đương đầu, tìm kiếm miếng cơm hằng ngày

“Đỡ lắm”, đối với ông Dương, 65 tuổi, bị bệnh gan, nhưng vẫn ráng đi làm bảo vệ, kiếm tiền chữa bịnh Vừa ăn miếng đu đủ tráng miệng, ông  vừa tâm sự: “Thường thì tôi ăn ở quán khác, sẽ mất 19.000 đồng, còn ăn ở đây, chỉ có 2000, nên tôi dư ra được 17.000, gom gom lại, để giành tiền khám bệnh, hàng tháng, khỏi phải ngửa tay, xin thêm tiền con cái”. “Đỡ lắm”.

“Đỡ lắm” , đối với cháu Hùng, 13 tuổi, quê ở Tuy Hòa, đi bán vé số: Em tâm sự: “Mỗi lần ăn cơm ở đây, là cháu dư ra được mấy chục ngàn,  gom góp gửi về quê phụ mẹ nuôi em, vì cha đã mất mấy năm nay rồi, ở quê nhà  mẹ phải nuôi ba đứa em của cháu bằng cái nghề bán rau, bán cải đắp đỗi qua ngày. 

Cho nên, có quán cơm này “Đỡ lắm”.

Qua câu chuyện, nếu ai có con tim biết yêu thương sẽ nhận thấy rằng: Những cái,  gọi là lý thuyết về tình thương sẽ không dễ làm cho con tim của ta rung động. Nhưng một việc làm chan chứa tình người sẽ làm cho con trái tim ta tan chảy, giống như quán cơm “Nụ Cười” đã làm.

Ước gì, sau khi rước Mình Thánh Chúa, trong mỗi thánh lễ, khi trở về cuộc sống đời thường, ta giống như 1 tấm bánh “bị bẻ ra, bị ăn”, như tinh thần của cha Thánh Antôn Chevier. Nghĩa là: biết hy sinh, đem hạnh phúc đến cho người khác và cứ như thế  hai chữ “Yêu thương”  trong ta, mỗi ngày được lớn lên trong cuộc sống. Amen.

 


Lm. Thái Nguyên

Chính anh em hãy cho họ ăn

Bánh và rượu do vị thượng tế Menkixêđê dâng tiến khi xưa (St 14,18-20) là hình ảnh báo trước về bánh và rượu do Chúa Giêsu sẽ thiết lập Bí Tích Thánh Thể. Ngài là Thượng tế của Giao Ước mới,“Thượng tế cho đến muôn đời theo phẩm hàm Menkixêđê.” (Dt 6, 20).

Khi lập phép Thánh Thể, Đức Giêsu truyền: “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”. Mỗi thánh lễ là một lần nhớ đến và làm sống lại hy tế duy nhất năm xưa trên Núi Sọ. Bí tích Thánh Thể là một sáng kiến của Tình Yêu. Tình Yêu luôn có nhiều sáng kiến bất ngờ và kỳ diệu. Vì thế, Bí tích ấy không thể chỉ giới hạn cử hành trong nhà thờ, mà còn phải cử hành ngoài cuộc đời: là dấn thân và hy sinh quên mình để tạo sự đoàn kết yêu thương và hiệp nhất với nhau trong Chúa. Vì sự hiến thân của Chúa Giêsu cho nhân loại là để mọi người “được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10). Thật vậy: Chính trong Mầu nhiệm chúng ta cử hành mà chúng ta phải đẩy lui những tình trạng đối nghịch với phẩm giá con người, mà vì họ, Đức Kitô đã đổ máu mình ra để khẳng định giá trị cao trọng của mỗi con người”{C}{C}[1].

Trong ý nghĩa đó, Đức Kitô hôm nay vẫn tiếp tục mời gọi chúng ta như đã mời gọi càc môn đệ xưa:“Chính anh em hãy cho họ ăn”. Như các môn đệ, chúng ta cũng lúng túng và bất lực trước cơn đói của con người hôm nay, không chỉ đói cơm bánh mà còn đói được đói được yêu thương và tôn trọng; đói được cảm thông và bình đẳng huynh đệ… Như các môn đệ, chúng ta hãy trao cho Ðức Giêsu những gì mình có, dù bé nhỏ thôi, thì Ngài sẽ làm nên những điều lớn lao cho nhân loại. Nếu chúng ta chịu để cho Ngài bẻ ra, để Ngài làm vỡ toang mọi tính toán vị kỷ, thì hòa bình và công lý sẽ sớm ngự trị trên đất nước chúng ta. Đó là điều mà Đức Benêđictô XVI đã khẳng định: “Ơn gọi đích thực của mỗi người chúng ta hệ tại ở việc trở nên tấm bánh được bẻ ra cho sự sống của thế giới cùng với Chúa Giêsu”{C}{C}[2].

Không nối kết với Thánh lễ cuộc đời, Thánh lễ trong nhà thờ chỉ còn là những nghi thức tôn giáo đơn thuần, mang tính luật lệ và bên ngoài, không thể phát sinh những hiệu quả đích thực cho đời sống con người. Ta hãy nhớ lại cử chỉ và lời nói của Chúa Giêsu giống y như nhau khi hoá bánh ra nhiều - khi lập phép Mình Thánh Chúa - và khi dùng bữa với các môn đệ làng Emmau. Cả ba đoạn văn trên đều diễn tả Chúa Giêsu cầm lấy bánh, tạ ơn, rồi trao cho các môn đệ. Tại sao có sự trùng hợp như thế? Thưa vì Chúa Giêsu muốn cho ta hiểu rằng, Bí tích không chỉ là một nghi lễ, nhưng là một thực tại:

- Nếu trong Thánh lễ, Chúa Giêsu ban phát lương thực nuôi linh hồn, thì ngoài cuộc đời, Ngài đã ban lương thực nuôi thân xác. 

- Nếu trong Thánh lễ, Chúa Giêsu dâng mình cho Chúa Cha dưới hình bánh rượu, thì ngoài cuộc đời, Ngài đã tự hiến mình trên thánh giá.

- Nếu trong Thánh lễ, Chúa Giêsu dưới hình bánh bị bẻ ra để phân phát, thì ngoài cuộc đời, thân xác Ngài cũng đã bị bẻ ra khi bị hành hình.

Tóm lại, Chúa Giêsu không chỉ dâng một lễ vật nào đó, nhưng đã dâng chính bản thân mình. Ngài không chỉ cử hành một bí tích, nhưng chính bản thân Ngài đã trở thành bí tích. Ngài không chỉ bẻ ra một tấm bánh mà bẻ chính thân mình ra để đem lại sự sống cho mọi người. Làm sao có thể gọi Thánh Lễ là một bữa tiệc huynh đệ (Agape) nếu ta vẫn còn làm ngơ với biết bao anh em đói khổ và thiếu thốn chung quanh mình? Làm sao có thể dâng Thánh lễ nếu ta chưa dám hy sinh và hiến mình cho anh em để đem lại sự tha thứ, giao hòa? Thánh Phaolô mời gọi các tín hữu hãy cử hành Thánh Thể một cách xứng đáng và đúng nghĩa. Tham dự cách bất xứng là không quan tâm đến việc chia sẻ với những anh em nghèo túng, không nhận biết cộng đoàn Giáo Hội là thân mình của Đức Kitô được xây dựng trong tiệc Thánh Thể. Vì thế chúng ta “hãy hiến dâng thân mình làm của lễ sống động, thánh thiện và đẹp lòng Thiên Chúa. (Rm 12,1).

Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu!
Chúa đã chọn gọi các môn đệ,
để rao giảng Tin Mừng cho người thế,
nhưng cũng đòi họ đáp ứng điều thực tế,

khi dân chúng đói cần một bữa ăn no,
nhưng điều này vượt quá khả năng họ.

Các môn đệ không tài nào lo nổi,
nhưng rồi cũng phải cố gắng thôi,
cuối cùng chỉ năm cái bánh và hai con cá,
có thấm vào đâu cho cả năm ngàn người.

Khả năng các môn đệ chỉ có vậy,
nhưng Chúa đã biến hóa ra tràn đầy,
đem lại một bữa vui vầy cho thiên hạ,
quả là một phép lạ quá lớn lao.

Thế nhưng không chỉ có bấy nhiêu,
Chúa còn cho thấy một điều rất cao siêu,
mà Chúa thực hiện với tất cả tình yêu,
là biến rượu bánh thành Mình Máu Thánh,
làm của ăn để nuôi dưỡng tâm hồn,
cho đời chúng con sự sống mới linh thiêng,
là chính Chúa Đấng ngàn trùng thánh thiện,
là suối nguồn hạnh phúc cõi vô biên.

Cao trọng biết bao khi con được rước Chúa,
vì là điều vượt ngoài sức tưởng tượng,
đời con bất xứng chẳng dám nào mơ ước,
có đâu ngờ rằng mình lại được,
con chỉ biết cảm tạ Chúa tình thương.

Nhờ Thánh Thể mà Chúa đến ở trong con,
để biến đổi con dần dần nên như Chúa,
cho tim con hòa nhịp đập với Ngài,
để mang lại cho đời niềm vui ơn cứu độ.

Xin cho con thấy bao cảnh đời thống khổ,
bao con người không có chỗ tựa nương,
để con chia sẻ với tất cả tình thương,
dìu dắt nhau về tới bến thiên đường. Amen.


[1]Bênêđictô XVI, Thông điệp Deus Caritas est, số 89.

[2] Bênêđictô XVI, Tông huấn Sacramentum Caritatis, số 88.



 

Lm Trầm Phúc

Hôm nay Giáo Hội kính nhớ một hồng ân vô giá mà Chúa Giêsu ban cho Giáo Hội Ngài : đó là Mình Thánh Chúa. Đây cũng là dấu hiệu của một tình yêu vô bờ bến của Chúa đối với chúng ta. Chúa Giêsu biến mình thành một tấm bánh để cho chúng ta ăn lấy Ngài, nuốt Ngài vào trong chúng ta.

Thánh Phaolô đã thuật lại việc Chúa Giêsu lập bí tích nầy trong thư gửi cho giáo đoàn Côrintô. Đây là tường thuật đầu tiên về việc Chúa Giêsu lập phép Thánh Thể. Thánh Phaolô liên kết Mình Thánh Chúa với cái chết của Chúa Giêsu khi nói : “Mỗi lần ăn bánh và uống  chén nầy, là anh em loan truyền Chúa đã chịu chết”.

Thánh Luca thì không nói rõ mà chỉ nói xa xa không nói rõ về Thánh Thể mà chỉ nói đến đám đông được ăn no. Những cử chỉ của Ngài khi cầm bánh trong tay cũng ý như trong bữa tiệc ly. Ngài cầm lấy bánh, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho đám đông. Mọi người đều được ăn no. Phép lạ nầy báo trước việc Chúa Giêsu lập bí tích Thánh Thể.

Hôm nay, Giáo Hội nhắc lại việc Chúa Giêsu lập bí tích Thánh Thể để chúng ta thấy rằng, Ngài chịu chết và sống lại rồi về với Chúa Cha để chúng ta nhớ rằng Ngài đã thương chúng ta đến tận cùng. Ngài về với Chúa Cha sau khi đã làm xong những việc Chúa Cha trao cho Ngài, nhưng không rời bỏ chúng ta. Thánh Thể là sự hiện diện hữu hình của Chúa, là dấu hiệu của một tình yêu khôn tả. Tình yêu của Ngài vượt xa tất cả những gì chúng ta có thể hình dung. Tình yêu của Ngài là tình yêu của một Thiên Chúa, là mẫu gương cho mọi tình yêu. Chính Ngài đã nói: “ Không có tình yêu nào cao cả cho bằng tình yêu của người dám chết cho bạn hữu”.  Chúa đã chết cho tình yêu, nhưng Ngài sống lại và vẫn hiện diện trong tấm bánh thần linh. Ngài hiện diện trong tấm bánh để làm gì ?

Để trở thành lương thực cho chúng ta. Ăn lấy Chúa vì đó là ý muốn của Ngài. Đây là một sáng kiến tuyệt vời của Chúa. Không ai có thể cho người yêu ăn thịt mình mà vẫn có thể sống trong người mình yêu. Chỉ một mình Chúa thôi vì Ngài toàn năng. Ngài lấy sự toàn năng của Ngài để phục vụ chúng ta. Ăn lấy Ngài, chúng ta trở thành một xương một thịt với Ngài. Hãy mang Ngài vào cuộc sống chúng ta, chia xẻ với Ngài mọi buồn vui cực nhọc của chúng ta, mang Ngài đến với anh em chưa biết Ngài. Ngài muốn chinh phục cả thế giới nhờ chúng ta. Hãy chứng tỏ tình yêu của chúng ta bằng những hành động cụ thể. Làm sao cho tình yêu của Ngài lan rộng đến mọi nơi chúng ta đến. Thánh Thể là mạch suối tình yêu, hãy trở thành tình yêu như Chúa mong ước.