
GỢI Ý SUY NIỆM
CHÚA NHẬT XIX THƯỜNG NIÊN - C
Lc 12,32-48
Tôma Lê Duy Khang
Bài tin mừng hôm nay Chúa Giêsu mời gọi con người phải biết tìm kiếm Chúa: “Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá. Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em ở đó.”
Cuối tin mừng thì Chúa lại nói: “Đầy tớ nào đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những chuyện đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.”
Nhưng vấn đề đặt ra với mỗi người chúng ta là làm sao có thể trung thành tìm kiếm Chúa, làm sao có thể trung thành sống thánh ý Chúa, vì có những người biết ý chủ vẫn đâu có sống theo ý muốn của chủ?
Các bài đọc lời Chúa hôm nay sẽ cho chúng ta câu trả lời.
Bài đọc 1 từ sách Khôn ngoan minh chứng cho thấy, dân chúng dâng lời cảm tạ Chúa vì Ngài đã ra tay cứu họ. Và khi đã nhận ra được như vậy họ không chỉ có dâng lời cảm tạ, mà còn quyết tâm tuân giữ thánh ý cùng huấn lệnh của Chúa.
Nên để có thể sống thánh ý của Chúa, cần mang một tâm tình biết ơn, nhưng tâm tình biết ơn thì chưa đủ, mà còn cần phải có chứng tá đức tin nữa, mới có thể giúp cho chúng ta sống đức tin vào Chúa.
Trong bài đọc hai, thư gởi tín hữu Do Thái chia sẻ cho chúng ta một kinh nghiệm sống, đó chính là hành trình sống chứng tá đức tin của Apraham. Hay nói khác hơn, đây thật là mẫu gương tuyệt vời trong hành trình đức tin. Biết Chúa, tin vào Chúa, theo Chúa của Apraham đã giúp cho ông sống tín thác hoàn toàn vào Chúa, ông ra đi theo lời dạy của Chúa cho dù không biết mình sẽ đi về đâu và tương lai ra sao, thế nhưng, ông vẫn cứ ra đi vì có một niềm xác tín vào Chúa. Nhìn lại lời hứa của Chúa là sẽ cho ông có một dòng dõi đông đúc như sao trên trời như cát dưới biển, thế mà với thực tế, giờ đây khi đã 80 tuổi, Apraham vẫn chưa có con. Càng thú vị hơn, khi đã có được người con duy nhất là Isaac, thì Chúa lại muốn ông hiến tế chính người con duy nhất cho Chúa để làm của lễ.
Chúng ta thấy, nếu là chúng ta, chắc chúng ta sẽ không còn tin vào Chúa, đã bỏ Chúa và không làm theo ý Chúa nữa. Vì theo sự suy luận hơn thiệt của con người thì không ai dại gì mà làm như vậy. Thế nhưng, với Apraham, ông đã làm theo tất cả những gì mà Chúa chỉ dạy, vì ông tin vào Chúa là Người Cha yêu thương, là Đấng ban ơn chúc phúc cho ông. Và thật vậy Apraham chính là con người được Chúa chúc phúc, là Cha là tổ phụ của tất cả những người tin vào Thiên Chúa.
Nên câu chuyện này là một minh chứng đức tin cho chúng ta, để chúng ta thấy có những người đi trước chúng ta đã sống đức tin vào Chúa như thế nào, đã giữ lời Chúa dạy như thế nào để chúng ta bắt chước, nếu chúng ta không thấy chưa chắc gì chúng ta đã thực hiện được.
Câu chuyện anh thanh niên có nhiều của cải khi Chúa Giêsu kêu gọi anh bán tất cả tài sản cho người nghèo, anh ta đã không làm, vì sợ, vì chưa thấy ai làm điều đó bao giờ, sau đó Chúa Giêsu nói người giàu có khó vào nước trời, nên Phêrô mới hỏi Chúa còn chúng con thì sao? Chúng con bỏ mọi sự mà theo Thầy thì sẽ được gì?
Trong đời sống của chúng ta cũng như vậy thôi, có những điều đôi khi nói chúng ta làm được mà chúng ta lại không làm, vì không thấy ai làm việc đó, thì tội gì mình phải làm, từ đó sinh ra thái độ sanh nạnh lẫn nhau, hoặc là đôi khi thấy người khác làm rồi thì mình khỏi phải làm, cũng sanh ra sanh nạnh.
Hiểu được như vậy, để thi hành thánh ý của Chúa, chúng ta cần phải mang tâm tình tạ ơn Chúa, bên cạnh đó, là chính mỗi người chúng ta phải sống tốt lành, để thấy được những mẫu gương tốt lành, để chính những mẫu gương đó nâng đỡ chúng ta, rồi khi chúng ta sống tốt lành chúng ta không chỉ nâng đỡ người khác, mà còn nâng đỡ chính mình khi mình sa ngã, thì mình thấy có những người đang sống lý tưởng mình đang sống, đó sẽ là động lực nâng đỡ chúng ta. Amen.
“Tỉnh Thức Và Trung Thành Trong Từng Ngày Sống”
Kính thưa quý ÔBACE, Thánh nữ Giusephina Bakhita – là một nữ tu da đen, người châu Phi. Ngài đã được Đức Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô Đệ Nhị phong Thánh vào năm 2000 và được xem là một vị Thánh của thời đại hôm nay. Nhưng đằng sau ánh hào quang của một vị Thánh lại là một hành trình không ai ngờ tới: “một hành trình bắt đầu từ… xiềng xích của kiếp nô lệ”.
Tên gọi Bakhita – có nghĩa là “người may mắn”, nhưng cuộc đời của cô lại chìm trong tận cùng nỗi bất hạnh. Sinh ra tại Sudan trong một gia đình hạnh phúc, cho đến năm bảy tuổi, cô bị bắt cóc và bán làm nô lệ. Cô bị mua đi bán lại nhiều lần, bị đánh đập, bị hành hạ, bị xăm khắc trên thân thể hơn 100 vết sẹo để đánh dấu là nô lệ thuộc quyền sở hữu của người khác.
Trong một bước ngoặt kỳ diệu, Bakhita được một vị lãnh sự người Ý mua lại và đem về châu Âu. Tại Venice, lần đầu tiên cô nghe đến một cái tên mới đó là Giêsu Kitô – Đấng không hành hạ cô, không trói buộc cô, nhưng đã tự nguyện chịu trói để cứu cô, chịu thương tích để chữa lành cô, chịu đóng đinh để trao lại cho cô tự do thật sự để rồi khi cảm nhận được Tình yêu của Chúa, cô đã thốt lên rằng: “Nếu gặp lại những kẻ từng hành hạ tôi, tôi sẽ quỳ xuống hôn tay họ, vì nhờ họ mà tôi biết Chúa Giêsu.” Sau đó cô đã dâng mình cho Chúa trong Dòng Canossa, và dành cả cuộc đời còn lại của mình để luôn trung tín âm thầm phục vụ trong việc bếp núc, giặt giũ, canh cổng và cầu nguyện. Trong những việc làm nhỏ bé và âm thầm đó, không ai biết đến cô - nhưng Thiên Chúa biết và chính Người đã nâng cô lên hàng hiển Thánh.
Kính thưa quý ÔBACE, Thánh nữ Giusephina Bakhita không phải là một nhà truyền giáo, không viết sách, không đứng trên giảng đài. Ngài chỉ là một nữ tu âm thầm trong việc nấu bếp, giặt giũ, canh cổng và cầu nguyện. Nhưng chính nơi đó, Thiên Chúa đã nâng ngài lên bậc hiển Thánh – không phải vì những việc vĩ đại, mà vì chị đã sống Tin Mừng trong sự tỉnh thức và trung tín mỗi ngày. Và đây cũng chính là điều mà Chúa Giêsu đã mời gọi trong Tin Mừng của Chúa Nhật hôm nay đó là hãy sống trung thành và tỉnh thức như những người đang chờ chủ trở về: “Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn… Hãy sẵn sàng, vì Con Người sẽ đến vào giờ anh em không ngờ.” Với lời mời gọi này, Chúa Giêsu không phải muốn chúng ta phải sống trong nỗi lo âu sợ hãi, mà là muốn chúng ta hãy sống trong ý thức và yêu thương. Không phải chỉ chờ đợi ngày tận thế, mà là sống trọn từng ngày, như thể ngày nào cũng là ngày cuối cùng, và việc nào cũng là điều cuối cùng mình được làm cho Chúa.
Chúa Giêsu còn nhấn mạnh: “Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng… Ai trung tín trong việc nhỏ, sẽ được trao việc lớn. Ai được giao nhiều, sẽ bị đòi nhiều hơn.” Qua đó Ngài cũng muốn cho thấy rằng không phải ai trong chúng ta cũng được kêu gọi làm những điều lớn lao. Nhưng tất cả chúng ta đều được mời gọi sống trung tín trong những việc nhỏ: - Trung tín trong việc chăm sóc gia đình, dù chẳng ai biết đến. - Trung tín trong công việc bổn phận, dù không ai cảm ơn. - Trung tín trong đời sống cầu nguyện, dù chẳng ai thấy. - Trung tín trong tha thứ, hy sinh, lắng nghe, giúp đỡ dù chỉ là một cử nhỏ. Và Người đầy tớ trung tín không những được thưởng, mà còn được chủ nhân phục vụ lại. Đó là phần thưởng lớn nhất của người Kitô hữu: được ở lại trong tình yêu và sự chăm sóc của chính Chúa.
Kính thưa quý ÔBACE, Thánh Bakhita – từ một người bị xiềng xích đã trở nên người tự do trong ân sủng, từ thân phận nô lệ đã trở thành công dân Nước Trời và từ một người bị lãng quên đã được Giáo Hội tôn phong hiển thánh và trở nên là dấu chỉ của niềm hy vọng cho mọi người. Cũng vậy, có thể trong đời sống cùa mình, chúng ta không làm được điều gì lớn lao và đời sống chúng ta cũng âm thầm, đơn sơ, vất vả. Nhưng nếu chúng ta sống mỗi ngày trong tỉnh thức, bằng sự trung tín, bằng cầu nguyện, bằng tình yêu và sự tha thứ, thì cuộc đời của chúng ta cũng sẽ trở nên rực sáng trong mắt Thiên Chúa.
Vì thế, dâng Thánh Lễ hôm nay, chúng ta cùng cầu xin Chúa ban cho chúng ta trái tim biết tỉnh thức trước sự hiện diện yêu thương của Chúa mỗi ngày. Xin cho chúng ta sống trung tín không phải vì phần thưởng, mà vì lòng yêu mến. Xin cho ngọn đèn đức tin trong chúng ta luôn cháy sáng, không chỉ để chờ ngày Chúa đến, mà là để soi sáng chính cuộc đời của chúng ta và để cho ánh sáng của Tin Mừng của Chúa được lan toả khắp nơi. Nguyện xin Chúa ban Ơn và chúc lành cho tất cả chúng ta. Amen.
Đaminh Lê Minh Cảnh
Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn coi tất cả những thứ trên đời chỉ là tạm bợ, tạm thời và cuộc sống của mỗi người cũng chỉ là “khách trọ”, như lời bài hát: “Con chim ở trọ cành tre, Con cá ở trọ trong khe nước nguồn. Tôi nay ở trọ trần gian. Mai sau về chốn xa xăm với Người”.
“Về chốn xa xăm với Người”, gợi lên trong ta hình ảnh một chuyến đi thật dài, thật xa trên một chuyến đò khởi đầu từ thế giới này và kết thúc ở một thế giới khác. Khi nhắm mắt vĩnh biệt cõi đời này, là ta bắt đầu bước vào cõi vĩnh hằng hạnh phúc mai sau.
Để chuẩn bị cho cuộc sống mai sau, ta mang những gì sang thế giới bên kia? Ta chuẩn bị những gì cho cuộc hành trình không bao giờ trở lại ấy?
Qua đoạn Phúc âm Thánh Luca hôm nay, Chúa dạy cho ta biết phải làm gì để chuẩn bị ho đời sau:
Trước hết là “Tỉnh thức”. Tỉnh thức là sống đừng quá lệ thuộc vào tiền bạc vật chất ở đời, như lời Chúa Giêsu khuyên: Hãy bán hết tài sản, đem tiền bố thí cho người nghèo, rồi đi theo làm môn đệ cho Chúa. Sự bố thí này là cách tạo nên kho tàng mới, một kho tàng vừa đẹp, vừa có giá trị vĩnh cữu. Đặc biệt là mối mọt cũng như trộm cướp không thể nào đục phá được. Hãy chia sẻ cho người nghèo khổ như gương Thánh Phanxicô Assisi: Có lần, vì đang bận rộn với công việc buôn bán, Phanxicô đã vô tình xua đuổi và không bố thí cho một người nghèo đến xin ăn. Nhưng ngay sau đó, ngài hối hận, chạy theo người ăn xin, và ban bố cho người này, rất nhiều tiền của. Rồi ngài hứa với Chúa, từ này về sau, con sẽ không bao giờ từ chối những kẻ ăn xin. Ngài đã giữ lời hứa này cho đến chết và nhờ đó mà ngài nhận được một kho tàng vĩnh cữu ở trên trời.
Tiếp theo là tinh thần “Sẵn sàng”. Sẵn sàng là tư thế của một người quản gia tài đức, luôn chuẩn bị chu đáo mọi công việc hằng ngày, dù ông chủ về sớm hay muộn, mọi sự như đã sẵn sàng, giống như 5 cô Trinh Nữ Khôn Ngoan trong “Dụ ngôn 10 cô Trinh nữ”, đã biết chuẩn bị đủ đèn và đủ dầu, chờ đợi, đón chàng rể đến lúc đêm khuya và được phần thưởng cuối cùng là dự Tiệc Cưới vui vẻ.
Người đời thường nói: “Không biết lo xa, ắt sẽ rầu gần.”, hay “đợi nước tới trôn, mới nhảy”, e rằng không ổn, không kịp, như 5 cô khờ dại, không chuẩn bị bình dầu mang theo, khi chàng rể đến mới đi mua, thì đã quá muộn, không được vào dự tiệc cưới.
Sự đến chậm của chú rể, sự về khuya của ông chủ, nói đến tính “Bất ngờ” trong cuộc sống. Sự bất ngờ thú vị này, nhắc ta: ngày giờ Chúa gọi, ta không thể ngờ và thời gian Chúa hẹn, ta cũng không hề biết.
Điều quan trọng là: ta cứ siêng năng làm việc, không cần biết ông chủ có ở nhà hay không, nhưng chắc một điều, ông chủ rất biết rõ mọi việc ta làm, khi trở về ông sẽ thưởng phạt tùy theo những việc ta có làm hay không. Chính vì thế, không nên chần chừ, và đừng có ai nghĩ rằng: mình còn trẻ, còn khỏe, còn nhiều thời gian sống trên đời, và cũng đừng có ai tưởng rằng: mình còn có “ngày mai” để chuẩn bị, chưa chắc đâu!
Ta nên biết có khi cái “ngày mai” ấy, sẽ không bao giờ đến với chúng ta. Vì có ai ngờ: 147.000 người Nhật, ở hai thành phố Hiroshima và Nagasaki chết cùng một lúc, do hai quả bom nguyên tử của Mỹ thả xuống vào tháng 8 năm 1945?
Có ai ngờ: 2.996 người, đang làm việc tại (Tòa Tháp Đôi) trung tâm thương mại Thế giới, ở Mỹ, ra đi vĩnh viễn, vì bị khủng bố bằng máy bay ngày 11/9/2001.
Có ai ngờ: 158 người thiệt mạng tại thủ đô Paris (Pháp), do những cuộc khủng bố liên hoàn, vào ngày 13/11/2015.
Có ai ngờ: Ngày 25/10/2021, 46 người chết do cháy tòa nhà cao 13 tầng ở Đài Loan (Trung Quốc)
Có ai ngờ: Ngày 9/12/2020: Nghệ sĩ Chí Tài đang tập thể dục để có sức khỏe, nhưng lại bị đột quỵ, và ra đi vĩnh viễn.
Và có ai ngờ: Ngày 19/7/2025 vừa qua, tàu du lịch Wonder Sea (Vịnh Xanh 58) chở 48 du khách và 5 thuyền viên, bị lật úp (11 được cứu, và 42 người chết chìm trong biển nước...
Kể ra những việc đó, để thấy ta tất cả những sự việc xãy ra đều mang tính bất ngờ cao, không ai biết trước được điều gì sẽ đến với mình. Chính vì thế mà mỗi người chúng ta nên ý thức hơn về thân phận mỏng manh của mình. Rồi từ chỗ mong manh kiếp người, ta nên tìm kiếm một chỗ cậy dựa vững chắc hơn. Đặc biệt là ta biết cậy dựa vào Chúa và tìm kiếm Nước Trời, an toàn cho linh hồn mình.
Điều đó muốn nhắc ta nhớ rằng: Những gì ta tích lũy hôm nay thì ngày mai sẽ thuộc về người khác. Những gì ta mua sắm hôm nay thì ngày mai người khác sẽ xài. Chỉ có những gì ta cho đi hôm nay, ngày mai sẽ thuộc về ta mãi mãi. Quả thật, những gì ta cho đi hôm nay, ngày mai ta sẽ lãnh nhận lại, như Lời Chúa Giêsu đã hứa: "Ai cho một trong những người bé nhỏ này uống, dù chỉ một chén nước lã, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu" (Mc.9,41).
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn có tinh thần “tỉnh thức và sẵn sàng” của người đầy tớ trung tín và khôn ngoan. Xin cho chúng con luôn biết làm những việc tốt lành để xây dựng Nước Chúa tại trần thế này, giúp mọi người hưởng trọn niềm vui và sự hạnh phúc trong cuộc đời. Amen.
Lm. Thái Nguyên
Tỉnh thức chờ đón chúa
Bài Phúc Âm tuần rồi, Đức Giêsu cảnh báo chúng ta tránh mọi thứ tham lam và đừng dại khờ chỉ lo thu tích của cải cho mình, kẻo mọi thứ sẽ tiêu tan trong phút chốc. Cần phải khôn ngoan lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa bằng đời sống yêu thương bác ái.
Đoạn Phúc Âm hôm nay tiếp nối ý hướng đó, Ngài gọi các “môn đệ” là “đoàn chiên nhỏ bé”, và trấn an họ: “Đừng sợ!”, vì Chúa Cha sẵn sàng ban cho họ kho tàng ở trên trời, chỉ cần họ biết sử dụng của cải vật chất như món quà để trao tặng. Đó chính là thái độ của người Kitô hữu, luôn sẵn sàng tỉnh thức để đón chờ ngày giờ Chúa đến.
Trong ý hướng đó, Đức Giêsu tự ví mình như một ông đi ăn cưới tới khuya, không biết sẽ về vào giờ nào. Vì thế, người đầy tớ phải tỉnh thức để chờ đợi: thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn, nghĩa là luôn trong tư thế sẵn sàng để mở cửa cho chủ vào. “Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ”. Tiếp theo Đức Giêsu cho thấy một hành vi bất ngờ của ông chủ: là hạ mình xuống làm người tôi tớ: ông thắt lưng, mời các đầy tớ vào bàn ăn và phục vụ.
Một ông chủ Giêsu quá tuyệt vời! Ông không cố ý về bất ngờ để bắt quả tang, nhưng muốn thấy tình yêu của người đầy tớ dành cho chủ, và đó cũng là sự bất ngờ rất thú vị mà chủ muốn dành cho người đầy tớ. Đức Giêsu không bắt chúng ta gắn bó với Ngài như những tên nô lệ, nhưng như người bạn hữu. Sự gắn bó với Ngài sẽ đưa tới niềm vui và hạnh phúc mà Ngài ban cho sau này. Chúa muốn chúng ta sống theo ý Ngài chỉ là để ban cho chúng ta tất cả.
Ðức Giêsu còn tự ví mình như một ông chủ vắng nhà và giao hết trách nhiệm cho người quản gia, để cắt đặt công việc và phân phát lương thực cho các đầy tớ. Những người làm chủ cộng đoàn, chủ gia đình hay trưởng nhóm, trưởng khu, cũng được mời gọi suy nghĩ về cách mình đang chu toàn trách nhiệm. Mọi quyền bính trong Hội Thánh bắt nguồn từ Ðức Kitô, và phải được sử dụng để phục vụ mọi người. Nhưng quyền bính luôn có nguy cơ bị lạm dụng để phục vụ cho bản thân. Đức Giêsu đòi chúng ta phải “trung tín và khôn ngoan” trong khi thi hành bổn phận, không chỉ tránh sự độc tôn, độc tài, gây bất công và hiếp đáp người khác, mà còn phải tạo nên sự bình an và hiệp nhất cho đời sống cộng đoàn. Nhất là những ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.
Việc Đức Giêsu trở lại trong ngày sau hết phù hợp với việc phán xét cuối cùng của chúng ta và toàn thể nhận loại, nhưng cũng phù hợp với mỗi giây phút sống của chúng ta hôm nay: mỗi giây phút sống cho ta thấy mình trung thành hay bất tín, trưởng thành hay ấu trĩ trong tương quan đối với Thiên Chúa và tha nhân. Chúa vẫn đến với chúng ta trong mọi hoàn cảnh và trong mọi tình huống. Không gặp được Ngài một cách nào đó là vì ta không chú tâm tìm kiếm Ngài, vì còn đang chú tâm tìm kiếm những thứ khác.
Người ta chỉ tha thiết và gắn bó với những gì họ mong muốn:“kho tàng của anh em ở đâu thì lòng anh em ở đấy”. Kho tàng của chúng ta đặt nơi Chúa thì chắc chắn lúc nào chúng ta cũng tỉnh thức để ôm ấp giữ gìn, để tỉnh thức canh chừng. Có tình yêu sâu đậm với Chúa, ta mới phấn khởi trong mọi việc, kiên trì trong mọi khó khăn, trung tín trong mọi thử thách, sáng suốt trong mọi lựa chọn, và khôn ngoan trong mọi hành động.
Khi đưa ra thái độ tỉnh thức, Chúa mong muốn chúng ta không còn bị khống chế bởi thế giới vật chất này nữa, nhưng biết làm chủ nó, sử dụng nó để phụng sự Chúa và phục vụ tha nhân. Chúng ta phải làm ăn sinh sống và phát triển ngành nghề của mình cho thật tốt; phải góp phần xây dựng gia đình, xã hội, đất nước, con người, nhưng qua mọi việc đó, tâm hồn chúng ta vẫn luôn sống bên Chúa, vẫn ý thức mình thuộc về Chúa, vẫn hết tâm thực hiện ý Chúa, vẫn khao khát Chúa là cùng đích viên mãn của đời mình.
Chúa sẽ đến với mỗi người chúng ta vào ngày chúng ta không ngờ, vào giờ chúng ta không biết. Điều đó không làm chúng ta lo sợ nhưng khiến chúng ta cẩn trọng trong từng giây phút sống, và sống với niềm vui hồi hộp được gặp Chúa cách bất ngờ. Chỉ cần chúng ta có một tình yêu trung thành và một sự khôn ngoan đạo đức, là chúng ta đang sống tỉnh thức để chờ đón Chúa trong an vui và hạnh phúc muôn đời.
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu!
Chúa dạy con phải biết luôn tỉnh thức,
để nhận ra là Chúa thường hay đến,
lúc con không ngờ, giờ con không biết.
Chỉ trong tỉnh thức,
con mới sáng suốt trong mọi tình thế,
cư xử khôn ngoan trong mọi tình trạng,
biết sống vững vàng trong mọi tình huống,
và biết linh động trong mọi tình hình.
Chỉ trong tỉnh thức,
con mới phát hiện ra Chúa trong đời,
qua mọi người và mọi lúc mọi nơi,
qua vui buồn và sướng khổ hôm nay,
qua đổi thay và biến chuyển từng ngày.
Chỉ trong tỉnh thức,
con mới thoát sa lầy và cạm bẫy,
những cám dỗ trói buộc của thế gian,
thoát nguy nan và sự ác lan tràn,
để con sống vững vàng và trung tín.
Nhưng thực tế con lại dễ ngủ mê,
nhắm tương lai mà quên đi hiện tại
dễ lê thê với những chuyện trần thế,
theo đam mê đến quên mất nẻo về.
Xin cho con biết tập trung vào Chúa,
Đấng yêu con và hằng luôn mong đợi,
để con luôn sẵn sàng khi Ngài tới,
cho đời con hạnh phúc mãi khôn vơi. Amen.
Lm Trầm Phúc
Chúa Giêsu cho chúng ta biết, chúng ta có một kho tàng quí báu ở trên trời, kho tàng do Cha trên trời ban cho chúng ta. Kho tàng nầy quí báu đến nỗi chúng ta có thể bố thí tất cả tài sản trần thế của chúng ta để chỉ nắm lấy kho tàng độc nhất đó thôi. Chúng ta có tin vào lời Chúa không ? Hay chúng ta chỉ lo bám lấy của cải trần gian nầy ?
Hãy để cho những người không có đức tin chiếm giữ kho tàng dưới đất, chúng ta chỉ lo chiếm giữ kho tàng của Cha trên trời thôi. Điều nầy đòi hỏi một đức tin mãnh liệt, một sự gắn bó vô điều kiện với Chúa Giêsu, chúng ta mới có can đảm dứt khoát với của cải trần gian. Đa số tín hữu muốn có cả hai kho tàng, vừa có của trần gian vừa được hạnh phúc thiên đàng. Chúa Giêsu khẳng định : “ Không ai làm tôi hai chủ được”. Chúng ta phải chọn một trong hai. Làm tôi thế gian thì có thể sung sướng đời nầy. Làm tôi Thiên Chúa sẽ được ân thưởng đời sau.
Thánh Phanxico Assisi đã chọn Chúa Giêsu. Ngài là con nhà giàu nhất thành phố Assisi, muốn gì được nấy, nhưng khi biết được Chúa Giêsu, ngài đã theo Chúa đến cùng, chỉ cần một cái ào dính da thôi. Thánh Têrexa Hài Đồng Giêsu cũng là con nhà giàu, là con út trong gia đình, được cưng chiều hết mực, thế nhưng Têrexa chọn Chúa, bỏ mọi sự nhất là người cha già, để vào dòng kín vào lúc mới mười lăm tuổi, sống cho Chúa trọn đời. Và biết bao đấng thánh đã chọn Chúa và hiến dâng cuộc đời đầy hứa hẹn cho Chúa. Chúa Giêsu là kho tàng duy nhất của các ngài. Chúa Giêsu có là kho tàng duy nhất của chúng ta không ? Nếu thực sự Ngài là kho tàng duy nhất của chúng ta thì hạnh phúc biết bao !
Chúa Giêsu cũng cho chúng ta thấy, Ngài sẽ đến với chúng ta bất cứ lúc nào, như một ông chủ đi ăn tiệc cưới về. Có thể là đầu hôm nhưng cũng có thể là nửa đêm hay lúc gần sáng. Nếu chúng ta tỉnh thức như đầy tớ đợi chủ đi ăn cưới về, thì, Chúa nói, chủ sẽ thắt lưng, mời đầy tớ ngồi vào bàn ăn và đến từng người mà phục vụ. Chúa Giêsu đã làm như Ngài nói khi Ngài mời chúng ta vào bàn tiệc của Ngài và Ngài đãi chúng ta, không phải bằng những món ăn thông thường, mà Ngài đãi chúng ta bằng chính thịt máu mình. Hạnh phúc của chúng ta lớn lao như thế nào !
Hãy đến dự bữa tiệc tình thương của Ngài để nhận thấy rằng chúng ta được yêu với một tình yêu không nói bằng tiếng nói mà bằng lòng biết ơn.