
GỢI Ý SUY NIỆM
CHÚA NHẬT V MC
(Ed 37,12-14; Rm 8,8-11; Ga 11,1-45)
Lm Trầm Phúc
Chúa Giêsu đã cho những người chết được sống lại như con trai bà goá thành Na-in, con gái ông Giairô và sau cùng là Ladarô. Biến cố Ladarô sống lại được xem như phép lạ có tầm quan trọng đặc biệt và là một sứ điệp cho mọi người. Chúa Giêsu chứng tỏ mình là chủ của sự sống và là sự sống lại.
Chúa Giêsu xem chị em Matta, Maria và Ladarô như người thân và mỗi khi đi ngang Bêtania, Ngài thường cư ngụ ở nhà đó. Hai cô cho người đến báo tin cho Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, người Thầy thương mến đang bị đau nặng”. Nghe tin đó, thay vì trở về Bêtani-a, Chúa Giêsu lại nói: “Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng là dịp để bày tỏ vinh quang của Thiên Chúa: qua cơn bệnh này, Con Thiên Chúa được tôn vinh.”
Lời cầu của hai chị em này giống như lời cầu của Mẹ Maria ở tiệc cưới Cana. Chỉ nói lên nhu cầu của mình rồi để cho Chúa quyết định. Chúa nói bệnh này không đến nỗi chết, nhưng Ladarô đã chết. Chúa Giêsu biết mọi sự và Ngài vẫn không về ngay, mà ở lại hai ngày sau. Ngài biết phải làm gì và Ngài dùng cái chết của Ladarô để chứng tỏ vinh quang của Ngài.
Khi Ngài về đến Bêtani-a thì Ladarô đã nằm trong mồ bốn ngày. Trước đó, Ngài lại nói với các môn đệ: “Thầy mừng cho anh em, vì Thầy không có mặt ở đó để anh em tin”. Thầy mừng vì Ladarô chết? Không, Thầy mừng vì nhờ đó anh em tin. Những diễn biến tiếp theo sẽ cho chúng ta thấy cái chết của Ladarô là một dịp để các môn đệ mở mắt ra và nhìn nhận Thầy của mình là ai và tin vào Thầy hơn. Ngài nhờ cái chết của Ladarô để củng cố đức tin yếu kém của các môn đệ.
Khi về đến Bêtani-a, Ngài được đón tiếp bằng những giòng lệ đau xót. Cô Macta ra đón Ngài bằng những câu nói xé lòng: “ Nếu có Thầy ở đây chắc em con không chết. Nhưng con biết : bất cứ điều gì Thầy xin cùng Thiên Chúa, Người sẽ ban cho Thầy”. Chúng ta cần đọc lại nguyên vẹn đoạn này. Đức Giêsu nói: “Em con sẽ sống lại”. Cô Mác-ta thưa: “Con biết, em con sẽ sống lại, khi kẻ chết sống lại trong ngày sau hết.” Đức Giêsu liền phán: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống . Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết. Con có tin thế không?” Cô Mac-ta đáp: “Thưa Thầy có. Con vẫn tin Thầy là Đức Kytô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến trong thế gian.” Đây là một lời tuyên xưng đức tin rõ rệt nhất. Chúng ta cũng phải tuyên xưng đức tin như thế. Hãy nhìn lại xem, chúng ta có tin thât không hay chỉ tin bên ngoài thôi. Dân này thờ Ta bằng môi bằng miệng mà lòng nó xa Ta muôn trùng.
Matta tin cho em là Maria biết Thầy đến. Maria tiếp đón Thầy bằng những giọt lệ đau đớn, và những lời như chị Matta: “Nếu có Thầy ở đây thì em con đã không chết.” Thấy hình dáng đau khổ của Maria, Chúa Giêsu thổn thức. Ngài đã để cho nàng phải đau đớn đến mức độ như thế vì vinh quang của Chúa.
Ngài đi ra mộ. Ngài không vội vàng và nhiều người đang ở đó tưởng rằng Ngài chỉ ra thăm một mà thôi. Đứng trước cửa mộ, Ngài bảo người ta lăn cửa mộ ra. Chị Matta can thiệp: “Thưa Thầy, đã bốn ngày rồi, nặng mùi lắm rồi”. Chúa bảo: “Nào Thầy đã không bảo rằng, nếu chị tin, chị sẽ thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?” Người Do thái có tục lệ là khi một người trong gia tộc về trễ, thì có thể ra mộ và mở ra để nhìn mặt người quá cố lần cuối. Nhưng hôm nay đã bốn ngày rồi, vì thế chị Macta ngăn cản. Nhưng Chúa Giêsu bảo người ta dẹp cửa mộ. Chắc chắn mùi hôi thối lan tràn, nhưng Chúa vẫn đứng đó. Ngài cầu nguyện với Cha ttrên trời: “Lạy Cha, con cảm tạ Cha, vì Cha đã nhậm lời con, nhưng vì dân chúng đứng quanh đây, nên con nói để họ tin là Cha đã sai con.” Nói xong, Ngài kêu lớn tiếng: “Anh Ladarô, hãy ra khỏi mộ!” Người chết liền ra, chân tay còn quấn vải. Và thánh Gioan đã kết luận: “Những người chứng kiến việc Chúa Giêsu làm, nhiều người đã tin vào Ngài. Chúa Giêsu chứng tỏ Ngài là sự sống lại và là sự sống.
Chúng ta có thực sự tin như thế không? Niềm tin của chúng ta có ảnh hưởng gì trên cuộc sống hôm nay của chúng ta không? Chúng ta đang sống cho cái gì? Cho tiền bạc, cho thú vui trần gian, hay cho Chúa? Chúa Giêsu đang đợi chờ chúng ta. Ngài đang khát mong những tâm hồn dám sống cho Ngài, dám tin vào sự sống lại.
Để nuôi dưỡng lòng tin vào sự sống lại, Chúa Giêsu không quảng ngại trở nên tấm bánh để chung sống với chúng ta những ngày sống trần gian này. Ngài chỉ mong chúng ta cho Ngài một chỗ đứng trong cuộc sống chúng ta, trong quả tim nhỏ hèn của chúng ta. Chúng ta có sẵn sàng cho Ngài cuộc sống hôm nay của chúng ta không?
Lm. Đaminh Lê Minh Cảnh
Chết để được sống
Xem những cuốn phim hiện đại, như bộ phim: “Bàn tay nhân ái”, “Bằng chứng thép”, hoặc “Hảo tâm tác quái”..., ta sẽ thấy cảnh, sau khi bác sĩ đã làm hết sức mình để cấp cứu cho bệnh nhân, mà không cứu được mạng sống của họ, thì sẽ nghe bác sĩ nói với người nhà của bệnh nhân một câu quen thuộc rằng là: “Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức!” Thì điều duy nhất người nhà có thể làm, đó là chuẩn bị lo hậu sự cho người thân.
Ấy thế mà ngày 18/04/2011, tại Bệnh viện Seberang Jaya, Malaysia: Sau khi bác sĩ tuyên bố ông Swee Hock, 65 tuổi đã chết, đang khi gia đình làm thủ tục nhận xác về chôn, thì bỗng dưng đột ngột ông sống lại. Thế nên, sau đó, các Bác sĩ cho xét nghiệm lại và nói: ông chỉ mới chết lâm sàng thôi (chưa chết thật), cho nên mới có thể hồi sinh như thế vậy!!!
Và một trường hợp khác, ngược lại: Vào đêm 17/9/2011, một nam học sinh đang chơi ở Công viên La Hồ, thành phố Thâm Quyến (Trung Quốc), bị điện đèn đường hở mạch giật, được đưa đến bệnh viện, và bác sĩ cũng đã nói: Chúng tôi đã cố gắng hết sức. Nhưng vì thương con, nên cha mẹ cậu bé không chấp nhận là con mình chết. Nên họ theo cách chữa trị dân gian: đem thi thể con chôn dưới cát, để hở phần đầu, vì họ tin rằng cách làm này có thể cứu sống con mình. Mãi đến đến mấy ngày sau, người dân vẫn còn nhìn thấy cha mẹ của cậu bé, vẫn ngồi chờ trong vô vọng... chờ cậu bé sống lại !!!.
Nhân dịp nói đến chuyện chết đi-sống lại, thì Tin Mừng thánh Gioan cũng đề cập đến chuyện sống lại của Lazarô, một người bạn thân của Chúa Giêsu.
Anh Lazarô đang khỏe mạnh, bỗng dưng bị bệnh nặng, rồi tử vong. Sự ra đi của anh khiến cho hai người chị Mátta và Maria rất đau buồn. Và sau khi lo an táng cho em được 4 ngày, thì Giêsu mới xuất hiện. Điều đó có nghĩa là khi Lazarô hấp hối, cũng như lúc an táng cho Lazarô, Chúa Giêsu không có mắt ở đó. Vì Chúa đến khá muộn, nên các bà chị này có vẻ hơi trách: “Nếu Thầy sớm có mặt ở đây thì em con sẽ không chết.” Từ lời trách đó, ta có thể suy luận thêm rằng: Khi em con hấp hối, lúc còn nước còn tát, khi tình hình còn có thể cứu vãn được, thì Thầy đã ở đâu và đang làm gì vậy nhỉ? Phải chi Thầy đến sớm hơn, có lẽ mọi chuyện sẽ khác, sẽ không có cảnh tang thương đau buồn này.
Tin Mừng kể lại câu chuyện rõ từng chi tiết: Khi nghe tin Lazarô đau nặng, Chúa Giêsu trì hoãn thêm 2 ngày nữa rồi mới đến nhà Lazarô. Sao vậy? Sự chậm trể này không phải là vì Chúa không thương chị em Lazarô, mà Chúa muốn để cho họ trải qua nỗi đau mất mát càng nhiều, thì sẽ tận hưởng được niềm vui càng lớn, vì Thầy sẽ làm cho anh bạn Lazarô sống lại ngoạn mục.
Cô Mátta trách Chúa, nhưng trong lòng vẫn tin rằng: Ngài có thể làm được điều kỳ diệu, nên tự tin cô lên tiếng: “Bây giờ con biết bất cứ điều gì Thầy xin cùng Chúa Cha, Người cũng sẽ ban cho Thầy.” Trong nỗi đau mất em, cô Mátta vẫn hy vọng và mong rằng lời hứa của Thầy Giêsu sớm trở thành hiện thực, mặc dù, cô chưa hiểu và cũng không biết ý Thầy muốn nói là: ngay bây giờ Lazarô được sống lại hay phải chờ đến ngày tận thế mới được sống lại như bao nhiêu người khác?
Thực sự Mátta chưa rõ, nên ấp úng với giọng trầm buồn rằng: “Con biết em con sẽ sống lại, khi mọi người sống lại trong ngày sau hết.” Đến lúc này, Chúa Giêsu mới “bật mí” một điều mà cả hai chị em chưa từng nghe Chúa nói: “Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin thì cho dù có chết cũng sẽ được sống, các chị có tin điều đó không?”
Nghe lời đó, cả hai chị em như được tăng thêm đức tin đã có sẵn trong lòng, để rồi Mátta lên tiếng đáp: “Thưa Thầy có, con rất tin ạ!”
Nhờ có đức tin, mà hai chị cùng với dân làng Bêthania mới được chứng kiến tận mắt một phép lạ hoành tráng, sau tiếng hô to của Chúa Giêsu: “Lazarô..., Lazarô…!”
Chúa kêu tên Lazarô thật to, như một mệnh lệnh đòi buộc ông thần chết phải trả lại sự sống cho anh bạn Lazarô của Ngài. Thế là anh Lazarô từ trong hang mộ bước ra, thân thể còn quấn khăn liệm, trước sự ngạc nhiên của những người xung quanh.
Qua câu chuyện sống lại của anh Lazarô, tôi có suy nghĩ thêm rằng: Sau khi sống lại, có lẽ cuộc sống của anh Lazarô có một sự thay đổi nhẹ: Anh sẽ không còn sợ chết nữa. Sự sống đối với anh bây giờ là tình yêu thương. Và cái chết đối với anh sẽ là cơ hội được về với Cha trên trời, giống như Thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu cũng đã cảm nghiệm rằng là: “Nếu một mai bạn thấy tôi nằm chết, bạn đừng buồn và cũng đừng lo, bởi vì Cha của chúng ta, là Thiên Chúa, đã đến đón tôi đi về với Ngài. Đơn giản thế thôi!”
Hoặc đúng như lời xác tín của thánh Phaolô đã được ghi lại trong thư gửi tín hữu Philípphê (Pl 1,21) rằng: “Đối với tôi, sống là Đức Kitô và chết là một mối lợi.” Đàng nào cũng đẹp và cũng hay.
Còn chúng ta thì sao? Mỗi lần đọc kinh Tin Kính đến câu “Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại,” ta có suy nghĩ gì về sự phục sinh của chính mình?
Để giúp cho suy nghĩ của ta thêm thấu đáo, tôi xin mượn một hình ảnh khá mới lạ, để chia sẻ với anh chị em:
Ở bên Thái lan, cách thủ đô Bangkok khoảng 100 km về phía Đông, tại ngôi đền Wat Prommanee, có một dịch vụ rất kỳ lạ: Bất cứ ai, chỉ với một số tiền nhỏ, cũng có thể thử “Một lần được chết” (chết giả vờ), để rồi sẽ được trải nghiệm với một cảm giác thú vị, như được sống lại sau lần chết thử đó.
Mỗi ngày, có đến hàng trăm người tham gia nằm vào chiếc quan tài, giả vờ chết và mỗi người chỉ có 90 giây nằm trong đó thôi. Nhưng trước khi nằm xuống, mỗi người khách sẽ cầm trên tay một cành hoa và miệng thì thầm một lời khẩn cầu nào đó, rồi “chết!” Họ tin rằng với cách này, những điều xấu, những điều chưa tốt sẽ được tẩy xóa và cuộc sống của họ nhờ đó sẽ được tốt hơn.
Câu chuyện ý nghĩa này được kể trong Mùa chay thánh, với một mục đích duy nhất là nhắc nhớ cho ta rằng: Mỗi một ngày trôi qua, ta nên biết tập “chết đi”, biết tự “xóa đi” những tật xấu của bản thân, để mỗi ngày, ta được hoàn thiện hơn, như Cha của ta ở trên Trời, là Đấng Thánh thiện.
Lạy Chúa Giêsu, ngày xưa Chúa đã làm cho thân xác đã chết của Lazarô sống lại, thì hôm nay, xin Chúa cũng giúp cho tâm hồn khô héo của chúng con được tái sinh, để từ nay, chúng con không còn sống cho chính mình nữa, mà hoàn toàn sống cho Chúa và cho anh chị em chúng con. Amen.
Tôma Lê Duy Khang
Trong sự kiện biến hình trên núi, Chúa Giêsu củng cố đức tin cho các môn đệ, vì các ông yếu đức tin, có thể sau này sẽ bị sốc về cuộc khổ nạn và cái chết của mình, đồng Chúa Giêsu cũng chỉ cho các ông biết không phải những đau khổ Ngài sắp phải chịu là một sự tận cùng, nhưng qua những đau khổ đó sẽ dẫn đến vinh quang.
Tin Mừng hôm nay cũng có một ý nghĩa tương tự như thế, Chúa Giêsu phục sinh cho Ladaro một mặt để cho thấy được quyền năng của Thiên Chúa, mặt khác cũng để cho thấy đó là hình ảnh mà Chúa sẽ phục sinh sau này, để cho các môn đệ vững tin vào Ngài.
Và hình ảnh Chúa Giêsu phục sinh sau này cũng là hình ảnh thân xác của chúng ta trong ngày sau hết sống lại. Đó là đức tin của mỗi người chúng ta được tuyên xưng trong kinh Tin Kính: “Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại, tôi tin hằng sống vậy. Amen.”
Nhưng để thân xác trong ngày sau hết được sống lại, chúng ta phải làm gì? Đương nhiên, sống lại theo nghĩa là được sống lại để hưởng hạnh phúc Thiên đàng như lời kinh Nghĩa Đức Tin đã nói: “Và đến ngày tận thế xác loài người ta sẽ sống lại mà chịu phán xét, kẻ lành lên thiên đàng hưởng phúc đời đời; kẻ dữ sa hỏa ngục chịu phạt vô cùng.” Để biết cần phải làm gì để thân xác được sống lại, chúng ta cần chú ý đến cuộc đối thoại của Chúa Giêsu và Matta, cuộc đối thoại này sẽ cho chúng ta câu trả lời.
Khi Chúa Giêsu đến Bêtania thì Ladaro đã được chôn trong mồ bốn ngày. Cô Matta nói với Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết. Nhưng bây giờ con biết: Bất cứ điều gì Thầy xin cùng Thiên Chúa, Người cũng sẽ ban cho Thầy.” Chúa Giêsu nói: “Em chị sẽ sống lại!” Cô Matta thưa: “Con biết em con sẽ sống lại, khi kẻ chết sống lại trong ngày sau hết.” Chúa Giêsu liền phán: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết. Chị có tin thế không?” Cô Matta đáp: “Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian.”
Chúng ta chú ý đến chi tiết: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết. Chị có tin thế không?” Cô Matta đáp: “Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian.”
Nghĩa là để có sự sống lại, thì phải tin vào Chúa Giêsu, chứ không phải đức tin chung chung là có sự sống lại, chúng ta biết các tôn giáo khác cũng có tin sự sống lại, cũng tin thưởng phạt đời sau, nhưng đức tin của chúng ta khác họ ở chỗ là tin vào chính Chúa Giêsu Kitô. Nói như sách Công Vụ Tông đồ: “Ngoài Người ra, không ai đem lại ơn cứu độ; vì dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ.” (Cv 4,12).
Mở rộng vấn đề, chúng ta tin vào Chúa Giêsu, thì chúng ta phải sống những điều Chúa dạy, có như thế đức tin của chúng ta mới sống động được, có như thế phép lạ mới xảy ra trong cuộc đời của chúng ta, vì Chúa nói: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: “Lạy Chúa! lạy Chúa!” là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi” (Mt 7, 21).
Chúng ta lấy thí dụ cô Matta, cô vừa tuyên xưng: “Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian.” Nhưng sau đó thì sao? Khi Chúa Giêsu đến mồ của Ladarô, Chúa Giêsu truyền: “Đem phiến đá này đi.” Lúc này cô Matta ngăn cả Chúa Giêsu, nên đã nói: “Thưa Thầy, nặng mùi rồi, vì em con ở trong mồ đã được bốn ngày.” Nhưng Chúa Giêsu nói: “Nào Thầy đã chẳng nói với chị rằng nếu chị tin, chị sẽ được thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?” Rồi người ta đem phiến đá đi. Sau đó Chúa Giêsu cầu nguyện cùng Chúa Cha rồi phục sinh Ladaro.
Ở đây, không phải lăn tảng đá ra khỏi mộ Chúa mới phục sinh Ladaro được, nhưng Chúa muốn một điều, đó là một khi đã tin Chúa, thì phải thực hiện theo thánh ý của Chúa, Chúa muốn gì thì cứ làm theo như vậy, thì phép lạ sẽ xảy ra, và thật sự là như vậy.
Xin Chúa cho mỗi người chúng ta biết tin tưởng vào Chúa Giêsu và thực thi thánh ý Chúa trong cuộc đời của mình, để trong ngày sau hết mỗi người chúng ta được phục sinh để được hưởng hạnh phúc với Chúa đời đời kiếp kiếp. Amen.