24/12/2024
1489
Bài giảng Chúa Nhật Lễ Thánh Gia Thất - Giáo phận Mỹ Tho




















GỢI Ý SUY NIỆM

LỄ THÁNH GIA THẤT - NĂM C

Lời Chúa: Hc 3,2-6.12; Cl 3,12-21; Lc 2,41-52


Lm. Pet. Trần Trọng Khương

“Tìm gặp Chúa Giêsu trong đền thờ”

Kinh Năm Sự Vui ngắm rằng: Đức Bà tìm được Đức Chúa Giêsu trong đền thánh. Ta hãy xin cho được giữ nghĩa cùng Chúa luôn.

Sau cuộc hành hương dài ngày lên đền Giêrusalem, gia đình Giuse Maria và Giêsu lạc mất nhau. Vì thế Maria và Giuse quyết định quay trở lại đền thờ tìm con, nhưng hãy nhớ: Trước khi tìm gặp Chúa Giêsu nơi đền thờ, thì Maria và Giuse đã tìm Chúa nơi đám bà con quen thuộc hành hương đền thờ mà không thấy. Và thật sửng sốt khi thấy con đang ngồi giữa các thầy Rapbi mà đàm đạo với họ.

Tìm gặp được Con – Tìm gặp được Chúa ngay giữa đền thờ. Đây là mấu chốt của đặc tính gia đình thánh: Cùng nhau đi tìm Chúa, và gặp được Chúa ngay giữa đền thờ.

Theo những nghiên cứu thống kê về tình trạng hôn nhân gia đình tại Việt Nam cho thấy: Phần lớn các gia đình trẻ ngày nay đỗ vỡ hôn nhân vào khoảng năm thứ 5 thứ 6 của đời hôn nhân, nguyên nhân sâu xa vẫn là bất đồng trong đời sống hôn nhân gia đình.

Dưới cái nhìn đức tin, có thể nhận thấy sự bất đồng trong hôn nhân là do bởi chưa tìm thấy điểm chung duy nhất mà gia đình phải hướng đến. Điểm chung đó phải là: Luôn luôn tìm gặp Chúa trong mọi cảnh huống của đời sống gia đình. Nói cách khác: Đặt Chúa là ưu tiên, là trên hết, trước hết.... Trong mọi sinh hoạt của đời sống hằng ngày.

Những thói quen đạo đức truyền thống hổ trợ trong việc gìn giữ, bảo vệ gia đình khỏi những tác động gây đổ vỡ, vẫn là: Vợ chồng con cái cùng nhau đọc kinh chung trong gia đình, vợ chồng con cái cùng chở nhau đi lễ, cùng đưa đón con cái tham gia những sinh hoạt đạo đức nơi giáo xứ...

Chồng tin Chúa, vợ cũng vậy, con cũng thế.

Vợ yêu mến việc đạo đức, chồng cũng vậy, con cái cũng phải thế.

Đặt Chúa ở trung tâm giữa gia đình, để cùng nhau quây quần bên Chúa, cùng nhau gặp Chúa. Tức khắc, Chúa xoa dịu những cản trở, phá vỡ những ngăn cách, kết nối bất đồng và hợp nhất gia đình nên một trong đức tin và lòng mến với nhau với Chúa.

Cần nhắc lại rằng: Tìm gặp Chúa trong đền thờ, mà không phải là ở nơi đâu khác. Nghĩa là gia đình phải ưu tiên xum họp xung quanh bàn tiệc Thánh Thể, tham dự thánh lễ hằng ngày, hằng tuần.

Giữ nghĩa cùng Chúa là giữ những khuôn phép, lễ nghi, cử chỉ, lẽ phải cho xứng hợp đối với Chúa, nhờ việc giữ nghĩa này mà đời hôn nhân tìm thấy niềm vui trong Chúa. Ngày nay tư tưởng giữ đạo tại tâm, giữ đạo trong lòng chỉ có Chúa biết... Vẫn được nhiều người ủng hộ cổ vũ, với lý do: Có nhiều người đi lễ mà họ sống có tốt đâu. Tôi không cần đi lễ, miễn sống tốt là được.

Điều quan trọng ở đây là tìm gặp được Chúa nơi bàn tiệc Thánh Thể, mà không phải là cảm giác, cảm xúc về Chúa, hay là sống tốt hay không tốt. Nói đến đây chợt nhớ đến câu tục ngữ Việt Nam: Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Gần Chúa, tiếp xúc với Chúa, gặp Chúa thì ngày càng trở nên sáng láng đạo đức lành thánh giống như Chúa.

Còn giữ đạo tại tâm, tìm gặp Chúa nơi tâm hồn của mình, thì chỉ dừng lại ở mức độ lương thiện, trong khi lương thiện được nhìn dưới nhiều góc cạnh khác nhau, mỗi tôn giáo, mỗi một hệ thống quy tắc đạo đức có những quan điểm về lương thiện không giống nhau. Còn trở nên thánh thiện của người Công Giáo là trở nên giống như Chúa Giêsu.

Giống Chúa đến mức độ nào là tiêu chuẩn cho thấy mức độ nên thánh đến đó. Vì thế, để trở nên Thánh gia thì không gì khác hơn là phải tìm gặp Chúa nơi đền thờ, qua tiệc Thánh Thể. Chưa kể là còn phải gặp Chúa nơi anh chị em gặp gỡ hằng ngày nữa là đàng khác.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, đời sống hôn nhân gia đình chúng con chỉ có thể bền vững khi luôn đặt Chúa là trung tâm của đời sống. Nơi đó chúng con gặp Chúa và gặp được nhau trong sự khác biệt của nhau. Xin cho mỗi gia đình chúng con luôn biết phấn đấu cho tiêu chí: Trở nên gia đình thánh, bằng việc siêng năng và cùng nhau dự lễ Chúa nhật và tham dự các sinh hoạt đạo đức nơi mỗi xứ đạo của mình.




Tôma Lê Duy Khang

Hôm nay lễ thánh gia chúng ta được mời gọi chia sẻ với nhau một điểm đặc biệt của thánh gia đó là mỗi người một bổn phận, để áp dụng vào đời sống của chúng ta.

Gia đình thánh gia có bổn phận tuân hành luật do thái: “Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su trẩy hội đền Giê-ru-sa-lem mừng lễ Vượt Qua. Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta thường làm trong ngày lễ.”

Thánh Giuse là con người của những giấc mơ, và chỉ biết im lặng để lắng nghe và thực hành lời Chúa.

Chúa Giêsu thì có bổn phận trong nhà Chúa Cha: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao? "

Mẹ Maria thì có bổn phận của người mẹ, lo lắng cho con của mình: “Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng tìm con! " Người đáp: "Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao? " Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói.Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Na-da-rét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng. Còn Đức Giê-su ngày càng thêm khôn ngoan, thêm cao lớn và thêm ân nghĩa đối với Thiên Chúa và người ta.”

Nên áp dụng vào đời sống của chúng ta, để gia đình của chúng ta nên thánh thì gia đình của chúng ta phải biết chu toàn bổn phận của mình.

Nhưng phải hợp nhất với nhau, hợp nhất trong những khác biệt của nhau.

Bài đọc 1 là một minh họa cho chúng ta về sự hợp nhất, đó là khi hạ sinh Samuel, chồng bà Anna là ông Encana muốn cả gia đình lên đền thờ dâng con cho Thiên Chúa như những gì đã khấn hứa.

Còn bà vợ thì lại không muốn, bà nói với chồng: “Đợi cho đến khi đứa trẻ cai sữa đã, khi đó em sẽ đưa nó đi, nó sẽ ra mắt Đức Chúa và sẽ ở lại đó mãi mãi”, và hai ông bà đã nhất trí với nhau điều này.

Điều đó làm nên hạnh phúc gia đình.

Còn nếu chỉ chu toàn bổn phận mà không có sự hợp nhất thì rất khó có được hạnh phúc.

Nhưng làm sao để có thể hợp nhất trong những khác biệt?

Thưa cần phải có sự hiểu biết.

Có một anh chàng đi hỏi cưới cô gái, cô gái rất là e thẹn không nhận lời liền, nhưng cô gái trả lời em chỉ lấy anh khi mặt trời mọc ở hướng đông.

Thì anh chàng này gân cổ lên nói với cô gái: thôi em ơi muốn thì tìm cách không muốn tìm lý do, hay muốn tìm cách không muốn tìm cớ, mặt trời nào mọc ở hướng đông.

Cô gái mới nói thì ra anh là người như vậy sao, ít ăn ít học, ít kiến thức như vậy sao, vậy tôi đã lựa sai người rồi, thật may mắn cho tôi.

Nên chúng ta thấy không có kiến thức thì làm sao hợp nhất trong khác biệt được, chồng nói đông, vợ nói tây thì không thể nào hợp nhất với nhau.

Đối với người công giáo của chúng ta, thì không chỉ có kiến thức mới có thể hợp nhất, nhưng chúng ta cần hợp nhất với nhau trong đức tin, chính đức tin làm cho con người có thể hợp nhất với nhau, sẵn sàng bỏ qua cho nhau những khác biệt, những lầm lỗi thiếu sót, chính đức tin giúp cho con người của mình có thể vượt thắng được mọi cơn cám dỗ để hiệp nhất với Chúa.

Chúng ta hãy nhớ lại câu chuyện trong sách Macabe quyển thứ hai, bà mẹ không khuyên các con bà điều gì cả, chỉ khuyên các con của mình hướng về Chúa, hay nói cách khác bà giúp các con của bà hợp nhất trong đức tin, chính nhờ như vậy, mà bà và các con đã chịu tử đạo để làm chứng cho Chúa, bà nói: “Mẹ không rõ các con đã thành hình trong lòng mẹ thế nào. Không phải mẹ ban cho các con hơi thở và sự sống. Cũng không phải mẹ sắp đặt các phần cơ thể cho mỗi người trong các con. Chính Đấng Tạo Hoá càn khôn đã nắn đúc nên loài người, và đã sáng tạo nguồn gốc muôn loài. Chính Người do lòng thương xót, cũng sẽ trả lại cho các con hơi thở và sự sống, bởi vì bây giờ các con trọng Luật Lệ của Người hơn bản thân mình." (2Mcb 7, 22-23).

Xin cho mỗi người chúng ta biết chu toàn bổn phận của mình, nhưng không phải chu toàn một cách riêng rẽ, nhưng cần phải hợp nhất với nhau, có như vậy việc chu toàn bổn phận của chúng ta mới đem lại hiệu quả tốt nhất, nếu không thì việc chu toàn bổn phận đó chỉ đem lại hiệu quả cho mình, nhưng không đem lại hiệu quả cho người khác. Amen.


 Lm. Đaminh Lê Minh Cảnh

Kính thưa quý ông bà và anh ch em,

Hôm nay, nhân dịp lễ Kính Thánh Gia Thất (gia đình thánh: Chúa Giêsu, Đức Mẹ Maria và Thánh Giuse), ta nói chuyện về gia đình:

Có thể nói, gia đình nào trên thuận dưới hoà, trong ấm ngoài êm, vợ chồng yêu thương, con cái ngoan ngoãn biết vâng lời, thì gia đình đó được coi là một gia đình hạnh phúc. Vì hiện nay, đời sống hôn nhân gia đình rất dễ bị đổ vỡ. Đôi khi sự đổ vỡ, với lý do nhiều khi chẳng ra làm sao cả, chỉ cần một câu nói thiếu ý tứ, tế nhị cũng làm người kia tổn thương, hoặc là vì tự ái mà quyết định chia tay. Có khi vợ chồng bất hòa, nghề nghiệp không ổn định, đời sống kinh tế khó khăn, hoặc một lý do đơn giản nào đó mà họ ly dị.

Hậu quả của sự ly dị, chắc ai cũng biết; con cái sẽ bơ vơ vì thiếu tình thương chở che của cha hoặc mẹ. Đau đớn hơn, là các em trở nên mồ côi, đang khi cha mẹ các em còn sống! Từ những hình ảnh đau lòng đó, ta nên rút ra, bài học cho riêng mình: hãy biết sống yêu thương quan tâm đến nhau, đặc biệt khi xãy ra tình huống bất đồng ý kiến; nên biết nhường nhịn bỏ qua, để giữ hạnh phúc cho gia đình.

Anh ch em thân mến,

Một thoáng nhìn vào gia đình Thánh Gia, chúng ta nên học hỏi:

+ Thánh Giuse là một người cha gương mẫu, mạnh mẽ trong đức tin, tận tình chăm lo cho trẻ Giêsu cùng Mẹ Maria, trong làng quê nghèo Nagiarét.

+ Đức Maria là người mẹ mẫu mực trong việc cầu nguyện, là người nội trợ đảm đang, chu toàn công việc gia đình, hằng chăm sóc dạy dỗ con trẻ Giêsu.

+ Chúa Giêsu là người con hiếu thảo và “hằng vâng phục cha mẹ”, như Kinh Thánh diễn tả: Chúa Giêsu càng thêm tuổi, càng thêm khôn ngoan và nhân đức.

Thưa anh chị em,

Cho nên khi noi gương Thánh Gia, ta nên tập sống liên đới với người thân trong gia đình, bằng cách chăm lo cho nhau trong tình yêu mến. Một gia đình muốn có hạnh phúc, mỗi người hãy biết sống đúng với cương vị của mình trong nhà. Là cha, hãy sống gương mẫu cho con cái; là mẹ, hãy biết chăm lo cho gia đình; là con, hãy biết vâng lời cha mẹ.

Giống như Thánh Phaolô khuyên, trong thư gửi tín hữu Côlôsê: “người làm vợ hãy phục tùng chồng, người làm chồng hãy yêu thương chứ đừng cay nghiệt với vợ, kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là điều đẹp lòng Chúa. Những bậc làm cha, làm mẹ, đừng làm cho con cái bực tức, kẻo chúng ngã lòng” (Cl 3,18-21).

Vấn đề thực tế, có khi cha mẹ không những không làm gương sáng về tình yêu thương, về sự quan tâm lẫn nhau; khiến cho con cái ngã lòng trông cậy và sinh ra hư hỏng! Đến khi xãy ra chuyện, con cái lì lợm cứng đầu nói không nghe, thì người cha lại đổ trách nhiệm lên đầu vợ, mà phán rằng: “con hư tại mẹ?”. Nói như thế tội nghiệp cho quý bà quá cánh đàn ông, chẳng lẽ người cha không có trách nhiệm trong việc giáo dục con cái của mình sao? Thời nay rất bình đẳng, con hư không chỉ là tại mẹ nữa, mà tại cả 2 người.

Kính thưa quý ông bà và anh ch em,

Để chứng minh điều này, ta nên biết rằng gần 80% cha mẹ đến các trung tâm tư vấn tâm lý, đều có chung một thắc mắc, không hiểu tại sao con mình hư đến vậy! Cũng ngần ấy phần trăm, họ rất ngỡ ngàng khi nhận ra chính mình đã vô tình làm hư con. Chung quy lại, có thể khái quát các cách mà bố mẹ ứng xử sai trái như sau:

1. Cha mẹ giáo dục con theo “kiểu ngón trỏ”,

Ví dụ: ông bố ra điều kiện, “học kỳ này con phải đạt loại giỏi, nếu không đừng có trách bố!”. Bà mẹ lại ép: “con gái phải để tóc dài! không thắc mắc gì cả, rõ chưa?”. Với kiểu cha mẹ khắt khe “quá” như thế, hậu quả là có thể đứa trẻ sẽ nhút nhát, thiếu tự tin hay là có thể nó phản ứng lại, đâm ra thù ghét bố mẹ.

2. Cha mẹ giáo dục con theo “kiểu sống chết mặc bay”,

Ví dụ, đứa con đi học về vào phòng lấy balô quần áo, rồi cầm điện thoại gọi cho bố: “hôm nay cuối tuần, con đi du lịch với lớp, hai ngày rồi về nha bố”. Đầu dây bên kia, ông bố lại bảo: “ừ, đi đâu thì đi! Nhớ cẩn thận đó!” rồi cúp máy. Đó là cái kiểu bố mẹ không quan tâm đến con cái, làm cho trẻ dễ hư hỏng.

3. Cha mẹ giáo dục con theo “kiểu con là cục vàng”,

Gia đình thời nay chỉ có một hoặc hai đứa con, cho nên chúng được cưng chiều quá mức, đến độ cha mẹ phải “nằm kèo dưới”. Thậm chí chúng muốn gì được nấy, muốn chuyện bậy cũng chiều chúng luôn”. Đến khi có chuyện đáng tiếc xảy ra, bố mẹ lại hỏi nhau: con hư tại ai?

Anh ch em thân mến,

Cả ba cách dạy con vừa rồi, tôi thấy không được ổn lắm. Bởi vì cấm đoán khắt khe với con là biểu hiện của sự độc quyền, buông thả không quan tâm đến con là biểu hiện của sự vô trách nhiệm, và cưng chiều con quá mức là biểu hiện của cách dạy con “yếu đuối”. Vì vậy, tôi xin khuyên những ông bố, bà mẹ của các em tuổi teen, hãy thử làm bố mẹ theo kiểu “dân chủ” xem sao. Và làm bố mẹ theo kiểu dân chủ, nghĩa là làm sao?

Nghĩa là một mặt, bố mẹ khuyến khích con cái của mình tập sống tự lập, biết tự lo cho bản thân; còn mặt khác, cha mẹ cũng phải để ý đến những hoạt động của con, con đang làm gì và đang cần gì, để tìm cách nâng đỡ. Hay nói một cách khác rằng: làm sao cha mẹ giúp cho con cái sống với tinh thần thoải mái, và đồng thời hướng chúng đến 1 tương lai tốt đẹp.” Khi đó, gia đình ta sẽ trở nên hạnh phúc.

Lạy Thánh Gia Thất, mẫu gương của mọi gia đình, xin cho mỗi người trong gia đình của chúng con, biết sống theo những nhân đức tốt lành của Chúa Giêsu, Đức Mẹ Maria và Thánh Cả Giuse; để gia đình chúng con, cũng được tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Amen.




Lm. Thái Nguyên
 

Hằng vâng phục

Nhìn vào gia đình Nadarét, ta thấy có điều gì thật khác thường nhưng cũng rất đỗi bình thường. Đặc biệt vì gia đình này thấm đậm tình yêu thương, đạo hạnh; cũng là trường đào luyện Đức Giêsu, chuẩn bị cho Ngài gánh lấy sứ mạng. Những bài học sâu xa cho Ngài về cầu nguyện, giáo lý, lao động, hy sinh, phục vụ, là từ chính mái trường Nadarét này. Những vị thầy đầu tiên không ai khác là ông Giuse và bà Maria, đã giúp Đức Giêsu lớn lên cách quân bình và trưởng thành về mọi phương diện.

Lạ thay, Con Thiên Chúa đã tập sống làm người ở Nadarét, và Phúc Âm cho ta thấy ngay từ 12 tuổi, Ngài đã bắt đầu ý thức về bổn phận đối với Thiên Chúa và con người:“Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?”. Ngài không chỉ là người con hiếu thảo với mẹ cha, nhưng trên hết và trước hết, Ngài muốn là con thảo của Chúa Cha. Cha trên trời là ưu tiên vượt trên mọi ưu tiên khác. Trên đường rao giảng Tin Mừng sau này, điều quan trọng nhất đối với Ngài cũng chính là Ý Cha. Ngài đặt Ý Cha lên trên tất cả, và giờ phút cuối cùng đưa tay chịu nộp cũng vì “xin vâng ý Cha”. Đúng là Mẹ nào con nấy. Tiếng “Xin vâng” của Đức Maria và của cả Thánh Giuse nữa, được tiếp nối nơi Đức Giêsu. 

Cũng như Thánh Gia, đời sống gia đình chúng ta không thiếu những biến động và giông tố, nhưng không vì thế mà cho là xui xẻo hay qui trách nhiệm cho một ai đó, nhưng là biết lắng nghe nhau để giữ được bầu khí yêu thương, êm ấm, hòa hợp. Hạnh phúc trong gia đình không phải là vấn đề hên xui, may rủi, mà là ý thức dựng xây từ trái tim mỗi người. Ai cũng có lý do để hành động, nhất là những hành động lạ thường thì lại càng có lý do sâu xa hơn, như trường hợp của Đức Giêsu trong câu trả lời cho Mẹ mình. Tuy rất ngỡ ngàng và không hiểu được câu trả lời của con mình, nhưng điều quan trọng là Mẹ lắng nghe, ghi nhớ và suy niệm trong lòng. Sứ thần Gabriel, cụ Simêon và bà Anna đã báo trước về Đức Giêsu, nhưng mầu nhiệm vẫn là mầu nhiệm. Dù sao Mẹ cũng đã quen với thái độ cung kính trước mầu nhiệm và sự vâng phục của lòng tin.

Biến cố Đức Giêsu lên 12 tuổi giúp ta lưu ý đến tiến trình thành nhân của con cái trong gia đình. Đó là lứa tuổi bắt đầu khẳng định về chính mình, về các tương quan cũng như hướng tới lý tưởng và sự độc lập bản thân. Chỉ là mới bắt đầu thôi, còn hướng tới như thế nào thì tùy tâm tính và hoàn cảnh của mỗi đứa trẻ. Vấn đề được đặt ra trước tiên là cha mẹ chứ không phải con cái, vì phương cách và đường hướng giáo dục, bầu khí gia đình và thái độ hành xử của cha mẹ hoàn toàn ảnh hưởng đến tính nết và lối ứng xử của con cái, nhất là yếu tố di truyền. Có những biến cố xảy ra lạ lùng trên đời sống đứa trẻ, nhưng không có nghĩa là ngẫu nhiên, mà luôn có một sự tương tác giữa nỗ lực tự nhiên và ân huệ siêu nhiên.

Vì thế, đặt ra vấn đề giáo dục con cái thì trước tiên phải đặt ra vấn đề giáo dục chính cha mẹ. Không thể có thứ quan niệm tắc trách là “cha mẹ sinh con, trời sinh tính”, bởi vì đứa con là kết quả của tình yêu cha mẹ, thành hình từ những tính chất của cha mẹ, và do cách giáo dục của cha mẹ. Hiệu quả giáo dục chính yếu không do lời nói, mà do gương sáng. Cái phản giáo dục ngày nay trong đạo cũng như ngoài đời là những người có trách nhiệm nói một đàng làm một ngã; dạy thế này mà sống thế khác; chủ trương kiểu này mà thực hiện kiểu kia; bên ngoài thì vui cười nhưng bên trong thì mưu mô xảo quyệt; cư xử có vẻ cởi mở, lịch thiệp nhưng chỉ là xã giao, hình thức và giả dối... Những tệ trạng đó làm cho con cái và lớp người trẻ thất vọng, mất tín nhiệm vào thế hệ người lớn, từ đó sinh ra lối sống vô luân, hành vi vô đạo và tính cách vô thần.

Riêng những ai là con cái, chúng ta hãy noi gương Đức Giêsu, mặc dù là Con Thiên Chúa, Ngài vẫn vâng phục cha Giuse và mẹ Maria, nên ngày càng lớn lên trong khôn ngoan và ân sủng. Không ai yêu mến Thiên Chúa mà không yêu mến cha mẹ mình, hoặc có thể nói trái lại, ai không yêu mến cha mẹ mình thì cũng không hề yêu mến Thiên Chúa. Biểu hiện của một người con trưởng thành và đáng khâm phục không phải vì những thành công bên ngoài xã hội, nhưng là sự cung kính và hiếu đễ từ trong gia đình, cũng như trong tương quan nhân nghĩa với mọi người.

Người con hiếu thảo mới thật là con người có phẩm hạnh và đạo đức, có giá trị lớn lao cho xã hội loài người, vì họ giống như Đức Giêsu, có khả năng góp phần với Thiên Chúa để làm nên một gia đình mới, một thế giới mới, một nhân loại mới. Để qua đó, Chúa làm nên một trời mới đất mới, nơi quê hương bình an và hạnh phúc muôn đời cho tất cả những ai đã sống trọn vẹn một đời cho Thiên Chúa và tha nhân.   

Cầu nguyện

Lạy Chúa!
Con thấy Thánh Gia chẳng hề êm ả,
vì vẫn đầy những vất vả long đong,
cho dù là vẫn có Chúa ở cùng,
gia đình vẫn phải sống trong nghèo túng.

Thế nhưng con lại thấy những diệu kỳ,
khi Thánh Gia vượt qua bao sóng gió,
sống trung thành và chung thủy với nhau,
trung tín với Chúa trung hậu với người,
sáng lên nét đẹp cao vời thánh thiêng.

Nhìn vào đời sống gia đình hôm nay,
con thấy có bao nhiêu điều biến động:
truyền thống đạo đức đang mất gốc,
nề nếp gia phong đang bại hoại,
tương quan nhân nghĩa cũng suy đồi,
tình yêu chung thủy đã đổi ngôi,
yêu cuồng sống vội lắm cái tồi,
bạo lực gia đình bao tội lỗi,
vì ích kỷ và ham muốn liên hồi.

Xin cho gia đình con suy xét lại,
để cùng nhau chỉnh đốn những cái sai,
biết sống theo sự thật và lẽ phải,
luôn canh tân đổi mới gia đình mình.

Xin cho gia đình con giống Thánh Gia,
trong mọi sự biết lo tìm ý Chúa,

yêu thương chăm sóc đỡ nâng nhau,
biết sốt sắng siêng năng đời sống đạo,

Dẫu dòng đời biến đổi nhiều trôi nổi,
gia đình con vẫn sáng tối cầu kinh,
luôn bên nhau vui sống đời công chính,
cùng gieo rắc niềm tin với an bình. Amen.