31/03/2020
2270
5 phút Lời Chúa tháng 04.2020





















 

01.04.20

THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 5 MC

Ga 8,31-42

SỰ THẬT ĐEM LẠI TỰ DO

 

“Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi; các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông. (Ga 8,31)

Suy niệm: Người Do Thái thời Chúa Giê-su khao khát mong chờ Đấng Mê-si-a mà các ngôn sứ loan báo. Nhưng Đấng Mê-si-a đối với họ phải là người khôi phục vương quyền Đa-vít bằng quyền lực và sức mạnh quân đội để thống trị các dân nước. Thế nhưng quan niệm đó lại không nói lên sự thật về Đức Giê-su, Đấng Mê-si-a đích thực hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người (x. Mc 10,45). Họ đã không chấp nhận sự thật về một Đấng Cứu Thế chịu khổ nhục như thế, và do đó không thể tin nhận Đức Giê-su là chính Con Thiên Chúa, sẽ giải phóng họ khỏi ách nô lệ của tội lỗi, giải thoát họ khỏi sự chết muôn đời và thừa hưởng sự sống vĩnh cửu nhờ giá máu của Ngài.

Mời Bạn: Con người ai cũng quý tự do. Và người ta nhiều cách để được tự do như mình mong muốn. Nhưng tự do cao quý nhất là được giải thoát khỏi tội lỗi để đạt được sự sống đời đời, tự do ấy chỉ có thể có được nhờ tin vào Đức Giê-su Ki-tô Đấng đã chịu chết và sống lại. Đức tin là một hồng ân mà Thiên Chúa thương ban cho bạn cách vô điều kiện, nhờ đó, bạn được thừa hưởng sự sống đời đời. Bạn đã sống và loan truyền niềm tin về Đức Giê-su, Đấng cứu độ duy nhất của trần gian như thế nào?

Sống Lời Chúa: Bạn làm một cử chỉ dù nhỏ bé và kín đáo để diễn tả niềm tin của mình mỗi khi làm bất cứ công việc gì, và luôn sẵn sàng để giới thiệu Đức Ki-tô Cứu Thế cho anh chị em lương dân mỗi khi Chúa mời gọi bạn làm điều đó.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, người nhận biết Thánh Danh sẽ một niềm tin cậy, vì Chúa chẳng bỏ rơi những ai kiếm tìm Ngài. (Tv 9,11)

 

 

 

 

 

02.04.20

THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 5 MC

Thánh Phan-xi-cô Pao-la, ẩn tu

Ga 8,51-59

KHIÊM NHƯỜNG NHƯ CHÚA

 

Đức Giê-su đáp: “Nếu tôi tôn vinh chính mình, vinh quang của tôi chẳng là gì cả. Đấng tôn vinh tôi chính là Cha tôi, Đấng mà các ông gọi là Thiên Chúa của các ông.” (Ga 8,54)

Suy niệm: Trước mắt người đời, cách Chúa Giê-su hành động thật khác thường. Khi dân chúng muốn tôn Ngài lên làm vua, thì Ngài trốn đi (x. Ga 6,15). Thế nhưng trước toà án của Phi-la-tô, trước nguy cơ mất cả mạng sống, Chúa lại dõng dạc trả lời: “Chính ngài nói rằng tôi là vua” (Ga 18,37) để rồi Ngài sẽ bị quân lính đội vòng gai và nhục mạ chế diễu: “Vạn tuế Vua dân Do Thái” (Mt 27,29). Vì thế mà người Do Thái quả quyết rằng Ngài “bị quỷ ám” (x. Ga 8,52). Điểm khác biệt nơi Đức Giê-su là Ngài không tự tôn vinh chính mình để tìm kiếm vinh quang theo kiểu người đời là thứ vinh quang chóng qua. Trái lại Ngài chỉ tìm vinh quang từ nơi Chúa Cha. Đó là động lực giúp Ngài trung thành với sứ mạng.

Mời Bạn: Nếu bạn bị người khác hiểu lầm, chê cười hay chống đối, bạn cũng đừng nản lòng nhụt chí, vì Chúa Giê-su luôn hiểu bạn và yêu thương bạn, Ngài cũng đã nêu gương khiêm nhường để bạn có thêm nghị lực vượt qua tất cả. Khi bạn không tự phụ khoe khoang, cũng không muốn người khác khen thưởng tùng phục mình thì Chúa sẽ nâng bạn lên, như thánh Phê-rô đã viết: “Anh em hãy tự khiêm tự hạ dưới bàn tay uy quyền của Thiên Chúa, Người sẽ cất nhắc anh em khi đến thời Người đã định” (1Pr 5,6).

Sống Lời Chúa: Lặp lại quyết tâm chọn làm một việc trong ngày để vinh danh Chúa; cuối ngày kiểm điểm việc thực hiện đó.

Cầu nguyện: Đọc kinh Sáng Danh với tâm tình sốt sắng.

 

 

 

 

 

03.04.20

THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 5 MC

Ga 10,31-42

KHÔNG CHẤP NHẬN!

 

“Tôi đã cho các ông thấy nhiều việc tốt đẹp Chúa Cha đã giao cho tôi làm; vì việc nào mà các ông ném đá tôi?(Ga 10,32)

Suy niệm: Những người Do Thái khăng khăng không chấp nhận lời mạc khải của Chúa Giê-su rằng Ngài là Con Thiên Chúa; họ cho rằng Ngài phạm thượng vì họ coi Ngài chỉ là người phàm. Họ mong đợi một Đấng Ki-tô theo nhãn quan của họ mà họ cho là đúng rồi, bất chấp những lời Kinh Thánh làm chứng (Ga 5,39), kể cả những việc Chúa đã làm nhân danh Chúa Cha làm chứng cho Chúa (Ga 10,25). Bởi đó, dù họ có nghe, có chứng kiến bao việc tốt lành Đức Giê-su làm, họ cũng không tin, không chấp nhận. Thật khác với trường hợp người mù từ mới sinh được Chúa chữa lành, anh ta lập luận: “Xưa nay chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh. Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì” (Ga 11,32-33).

Mời Bạn: Thánh sử Gio-an đã ghi lại một lời nghe mà đau xót: “Người đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận” (Ga 1,11). Ngày nay, lắm khi chúng ta cũng đã không đón nhận Đức Giê-su vì đã coi những thứ khác như thần của mình rồi! Đó có thể là của cải vật chất, tiếng khen, địa vị xã hội… Mùa Chay mời gọi chúng ta từ bỏ “con bò vàng” mà bấy lâu mình vẫn đeo đuổi để trở về với Chúa bằng việc sám hối.

Sống Lời Chúa: Dành ít phút hồi tâm và xin ơn nhận ra lời mời gọi hoán cải qua dấu chỉ của cơn đại dịch Covid-19.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, đã từ lâu Chúa mặc khải mình là ai, thế nhưng vẫn còn rất nhiều người không nhận ra Chúa. Xin cho chúng con trở thành chứng nhân qua việc biết đặt Chúa lên trên mọi sự.

 

 

 

 

 

04.04.20

THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 5 MC

Thánh I-si-đo-rô, giám mục, tiến sĩ HT

Ga 11,45-57

VƯỢT QUA NỖI SỢ

 

“Nếu chúng ta cứ để ông ấy tiếp tục, mọi người sẽ tin vào ông ấy, rồi người Rô-ma sẽ đến phá huỷ cả nơi thánh của ta lẫn dân tộc ta.” (Ga 11,48)

Suy niệm: Tội lỗi là nguyên nhân làm con người sợ hãi; nhưng thay vì chừa bỏ tội lỗi, người ta thường có xu hướng viện đủ mọi lý lẽ biện bác để che dấu, để đổ lỗi, để chối tội. Sách Sáng Thế cho biết ông bà nguyên tổ sau khi phạm tội đã sợ hãi vì thấy mình trần truồng nên lấy lá vả che thân, trốn chạy Thiên Chúa và đổ lỗi cho nhau (St 3,7-13). Các thượng tế và người Pha-ri-sêu bị một nỗi sợ đen tối như thế vây bủa. Thấy nhiều người tin vào Đức Giê-su khi sau khi chứng kiến Ngài làm phép lạ cứu sống La-da-rô, họ hốt hoảng sợ hãi, tìm cách khử trừ Chúa Giê-su, thậm chí còn muốn giết cả anh La-da-rô. Thế nhưng, thượng tế Cai-pha, đại diện cho Thượng Hội Đồng Do Thái, che dấu nỗi sợ của họ bằng giọng điệu giả nhân giả nghĩa: “Thà một người chết thay cho dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt. Họ núp bóng giá trị linh thánh và lòng yêu nước để che đậy cho sự sợ hãi và dã tâm của mình.

Mời Bạn: Cơn đại dịch Corona toàn cầu đang đẩy con người vào giữa những nỗi sợ: Sợ mất sự an toàn bản thân, mất những giá trị kinh tế, chính trị, quyền lực, v.v… Đi tìm nguyên nhân của cơn đại dịch, người ta đổ lỗi cho cá nhân này, quốc gia kia, cho loài dơi, loài tê tê, nhưng lại sợ không dám nhìn vào chính tội lỗi của mình đã tàn phá môi trường sống là thiên nhiên do lòng tham lam hưởng thụ không đáy của mình. Bạn sẽ sống những giá trị Tin Mừng như thế nào để phản ứng lại lối sống tai hại đó?

Sống Lời Chúa: Tập lối sống tiết độ và ý thức bảo vệ môi trường.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con khiêm tốn cậy trông vào Chúa. Amen.

 

 

 

 

 

05.04.20

CHÚA NHẬT LỄ LÁ – A

Tưởng Niệm Cuộc Thương Khó của Chúa

Mt 21,1-11

NGƯỜI LÀ AI?

 

Khi Đức Giê-su vào thành Giê-ru-sa-lem, cả thành náo động, và thiên hạ hỏi nhau: “Ông này là ai vậy?” Dân chúng trả lời: “Ngôn sứ Giê-su, người Na-da-rét, xứ Ga-li-lê đấy.” (Mt 21,10-11)

Suy niệm: Khi chứng kiến quyền năng của Chúa, các môn đệ đã phải thốt lên: “Người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng phải tuân lệnh?” (Mc 4,41). Câu hỏi đó tiếp tục là thắc mắc của cư dân thành Giê-ru-sa-lem khi họ chứng kiến một cảnh tượng chưa từng có: Một đoàn rước trọng thể bởi một đám rất đông hò reo vang trời. Tuy nhiên, nhiều người lại không biết nhân vật chính của cuộc rước đó là ai, họ mới hỏi nhau: “Ông này là ai vậy?” Câu trả lời cũng đến từ phía đám đông nhưng xem ra không mấy rõ ràng: “Ngôn sứ Giê-su, người Na-da-rét.” Hiển nhiên, nhiều người Do-thái vẫn chỉ coi Đức Giê-su là một ngôn sứ giống như bao ngôn sứ thời Cựu Ước của họ. Họ trả lời nhưng chính câu trả lời của họ vẫn mơ hồ về căn tính của Chúa. Chỉ khi Phi-la-tô điệu Chúa cho dân chúng với bộ dạng không còn là người để “giới thiệu”: “Này là Người”, thì chúng ta mới thấy đây mới đích thực là Đấng Mê-si-a –nghĩa là Ki-tô– Người phải chịu đau khổ, chịu chết để cứu chuộc nhân loại.

Mời Bạn: “Đức Giê-su là ai?” Đó không chỉ là thắc mắc của dân thành Giê-ru-sa-lem năm xưa mà còn là câu hỏi của nhân loại thời nay, đặc biệt là những người đang khao khát được biết về căn tính thật sự của Đức Giê-su. Bạn là Ki-tô hữu, bạn sẽ giới thiệu Chúa cho người khác như thế nào?

Sống Lời Chúa: Suy niệm Đàng Thánh Giá để hình ảnh Chúa Chịu Đóng Đinh được khắc sâu trong tâm hồn bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con ơn can đảm để chúng con dám giới thiệu Chúa cho tha nhân.

 

 

 

 

 

06.04.20

THỨ HAI TUẦN THÁNH

Ga 12,1-11

CHỊU KHỔ NẠN VỚI CHÚA KI-TÔ

 

Đức Giê-su nói: “Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai táng Thầy.” (Ga 12,7)

Suy niệm: Người đời hẳn sẽ bảo rằng Chúa Giê-su nói “gở” khi bênh cô Ma-ri-a khi nói rằng việc cô lấy dầu cam tùng nguyên chất xức chân Chúa là “có ý dành cho việc mai táng Thầy.” Nhưng chúng ta nhớ rằng Ngài đã nói lẽ sống của Ngài ở đời này, hay “lương thực” của Ngài là “thi hành ý muốn của Đấng đã sai Ngài” (Ga 4,34), mà ý Chúa Cha là Người Con phải hiến thân chịu chết để cứu chuộc muôn người. Chính vì thế, Chúa Giê-su đón nhận việc cô Ma-ri-a xức dầu thơm như một cách để cô tham dự với Ngài trong sứ mạng cứu thế. Và ngay cả anh La-da-rô, em cô, người đã chết bốn ngày được Chúa cho sống, cũng được tham dự vào cuộc khổ nạn của Chúa khi anh bị người Do Thái liệt vào “danh sách đen” với Ngài, chỉ vì anh đã trở nên nhân chứng cho Đức Ki-tô chịu chết và phục sinh.

Mời Bạn: Mỗi người chúng ta cũng đều lãnh nhận một sứ mạng trong cuộc sống. Noi gương Chúa Giê-su, chúng ta cũng biết hoàn thành sứ mạng của mình cho dù có khổ đau, có thử thách trong đời, chỉ mong cho ý Chúa thể hiện. Tuần Thánh là đỉnh cao của Năm Phụng Vụ. Lời Chúa chúng ta thực thi sứ mạng của mình bằng cách kết hiệp với Chúa Ki-tô trên con đường khổ nạn của Ngài.

Sống Lời Chúa: Trong Tuần Thánh, bạn gia tăng việc hy sinh hãm mình đồng thời quyết sống hiền lành khiêm nhường để cùng tham dự với Chúa Giê-su trong cuộc khổ nạn của Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho con biết vác lấy thập giá đời con để bước theo chân Chúa, xin Chúa ban ơn giúp sức để chúng con hoàn thành ơn gọi đời mình. Amen.

 

 

 

 

 

07.04.20

THỨ BA TUẦN THÁNH

Ga 13,21-33.36-38

LỜI TUYÊN BỐ HÙNG HỒN

 

“Thưa Thầy, sao con lại không thể đi theo Thầy ngay bây giờ được? Con sẽ thí mạng con vì Thầy!” (Ga 13,37)

Suy niệm: Giữa bữa tiệc ngập tràn tình Thầy-trò, huynh đệ chí thiết, các môn đệ còn chưa hết bất ngờ về việc Thầy rửa chân cho họ với bài học yêu thương  phục vụ, Thầy Giê-su lại tiết lộ một tin chấn động như sét đánh ngang tai: một trong những người ngồi đây cùng ăn cùng uống với Thầy nhưng sẽ “bán đứng” Thầy. Phê-rô người môn đệ trung thành nhanh nhảu ra hiệu cho Gio-an, người bạn đồng môn “ăn ý” nhất, để dò hỏi Thầy, quyết truy cho ra tên phản bội. Ông còn hùng hồn tuyên bố quyết tâm không bỏ Thầy dù có phải thí mạng sống mình. Lời Chúa cảnh báo như một gáo nước lạnh dội vào cái đầu nóng của ông: “Anh sẽ thí mạng vì Thầy ư? Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: gà chưa gáy, anh đã chối Thầy ba lần.” Quả như Chúa nói, lòng nhiệt thành “lửa rơm” của Phê-rô không giúp ông đứng vững trong bản tính yếu đuối của mình.

Mời Bạn: Đã bao lần chúng ta cũng thưa với Chúa những lời “đao to búa lớn” như Phê-rô? Có khi đó là những điều quyết tâm anh hùng sau những kỳ tĩnh tâm sốt sắng. Có khi là tâm tình nhiệt thành quảng đại ngày khấn dòng hoặc chịu chức. Điều đó không sai, nhưng với điều kiện đừng quên thân phận mình mỏng dòn yếu đuối, vì Chúa nói: “Không có Thầy, anh em không làm gì được.” Và đừng quên lời thư thánh Phao-lô: “Ai tưởng mình đang đứng vững, hãy coi chừng kẻo ngã” (1Cr 10,12).

Sống Lời Chúa: Trong Tuần Thánh, mỗi ngày bạn dành một ít thời gian tĩnh lặng để ở một mình với Chúa và thưa với Ngài những lời thân thiết nhất.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giữ con giữ để con trung thành phụng sự Chúa.

 

 

 

 

 

08.04.20

THỨ TƯ TUẦN THÁNH

Mt 26,14-25

LÀ MÔN ĐỆ TRUNG TÍN

 

Giu-đa, kẻ nộp Người cũng hỏi: “Ráp-bi, chẳng lẽ con sao?” Người trả lời: “Chính anh nói đó!” (Mt 26,25)

Suy niệm: Tin Mừng hôm nay mô tả rõ nét hơn về chân tướng của Giu-đa: một con người tham lam, dối trá, một môn sinh cạn tình với Thầy. Vì cạn tình nên ông không ngần ngại nộp linh hồn cho quỷ dữ (x. Ga 13,27) khi bán rẻ lương tri, phản bội Thầy mình. Ta không hiểu vì sao một người được Thầy thương tuyển lựa vào nhóm Mười Hai, được ở với Thầy, được sai đi, mà lại trở mặt như vậy! Việc được giao trách nhiệm giữ túi tiền chung cho thấy Thầy tin tưởng ông rất nhiều. Phải chăng thân xác thì đi theo Thầy, nhưng tâm hồn Giu-đa đã bị tiền bạc mê hoặc, bị tinh thần thế tục xâm chiếm đến độ quên hết ý nghĩa đời sống của người môn đệ? Ba mươi đồng bạc – giá của một người nô lệ – lớn đến mức có thể bán cả Thầy mình sao?

Mời Bạn: Hiện nay bạn đang đặt điều gì lên hàng đầu: danh lợi, tiền tài, thú vui, hưởng thụ? Chúa Giê-su còn là Thầy, là Chúa của đời bạn không? Hay Ngài cũng chỉ là một trong các quan tâm của bạn? Là môn đệ Chúa, bạn hãy trung thành với Thầy mình, làm theo lời Thầy dạy: cởi bỏ con người cũ với đam mê, ích kỷ, suy tính, lợi lộc cho bản thân mình, để dấn thân cho thiện ích chung, nhằm mặc lấy con người mới trong Đức Ki-tô.

Sống Lời Chúa: Trong Tuần Thánh bạn tập yêu mến Chúa bằng cách quyết tâm chừa bỏ một thói xấu hay phạm.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, chúng con cảm tạ Chúa đã luôn đối xử thân tình với chúng con, dù chúng con nhiều lần xúc phạm đến Chúa. Xin cho chúng con biết đáp lại bằng cách từ bỏ con đường tội lỗi xưa, sống hết mình với tình yêu Chúa. Amen.

 

 

 

 

 

09.04.20

THỨ NĂM TUẦN THÁNH

Ga 13,1-15

YÊU ĐẾN CÙNG

 

Trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng. (Ga 13,1)

Suy niệm: Chúa Giê-su như bị giằng xé đôi đàng: một đàng, đã đến giờ Ngài “rời bỏ thế gian để về với Chúa Cha,” Đấng Ngài mến yêu vô cùng, mặt khác Ngài cũng yêu thương các môn đệ là “những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian.” Để bày tỏ tình yêu đến cùng ấy, Chúa Giê-su đã cúi xuống rửa chân cho từng người –một hành động gây khó hiểu mà sau này các Tông đồ mới hiểu được. Tình yêu cần được cảm nhận bằng lý luận của con tim chứ không phải bởi một thứ lý trí lạnh lùng. Vả lại, làm sao có thể hiểu được khi đầu óc các ông còn nặng nề những toan tính, nào là tranh nhau quyền làm lớn, nào là tham lam bán Chúa vì 30 đồng bạc. Thật vậy, bao lâu lòng trí  còn nặng nề bởi những ham hố lợi lộc và vinh hoa phú quí, thì bấy lâu người ta chưa thể hiểu thấu tình yêu.

Mời Bạn: Đức Ki-tô, hôm qua, hôm nay và mãi mãi vẫn là một, Ngài vẫn yêu thương thế gian và yêu cho đến cùng. Chỉ có điều, Chúa muốn tình yêu ấy phải thể hiện qua trung gian những kẻ thuộc về Ngài: “Anh em hãy làm như Thầy đã làm cho anh em” (Ga 13,14).

Sống Lời Chúa: Qua những cử hành của ngày Thứ Năm Thánh, nhất là việc chầu Thánh Thể đêm nay, chúng ta hãy chiêm ngắm Chúa để thấu hiểu tình yêu cho đến cùng của Ngài, rồi đến lượt mình, chúng ta cũng yêu anh em bằng một tình yêu đến cùng như vậy.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, tình yêu cho đến cùng khiến Chúa hiến dâng mạng sống vì con, xin hãy thánh hiến con trong tình yêu của Chúa. Amen.

 

 

 

 

 

10.04.20

THỨ SÁU TUẦN THÁNH

Tưởng Niệm Cuộc Thương Khó của Chúa

Ga 18,1-19,42

NHÌN VÀ THẤY

 

Họ sẽ nhìn lên Đấng họ đã đâm thâu. (Ga 19,37b)

Suy niệm: Chúng ta ai cũng từng kinh nghiệm: Cùng nhìn vào một sự vật hay một ai đó nhưng mỗi người sẽ thấy mỗi cách khác nhau. Ai cũng có thể nhìn lên thập giá Chúa Ki-tô, “nhìn lên Đấng chịu đâm thâu”, nhưng mỗi người đã thấy gì? Những người lính hẳn đã nhìn lên, nhưng với ánh mắt lạnh lùng vô cảm: họ thấy một tên tử tội. Các kinh sư và người Pha-ri-sêu nhìn lên để chế nhạo, sỉ nhục: họ thấy hả hê vì đối thủ của họ bị loại bỏ cách nhục nhã. Còn các môn đệ có lẽ đã không kịp nhìn lên thập giá, nhưng hẳn họ phải đợi tới ngày thứ ba để thấy Ngài chỗi dậy từ cõi chết.

Mời Bạn: Ngày nay biết bao người cũng nhìn lên thập giá Chúa Ki-tô. Những người không tin thấy đó là sự điên rồ. Đồng thời họ cho rằng những ai tin vào “Đấng chịu đâm thâu” cũng điên rồ. Còn bạn, bạn tin vào Đấng Ki-tô chứ? Bạn nhìn lên Đấng chịu đâm thâu và bạn có thấy được đánh động bởi tình yêu đến cùng của Ngài, yêu đến mức đổ ra đến giọt máu và nước cuối cùng để cứu chuộc bạn và toàn thế giới? Bạn đã nhiều lần nghe đọc Cuộc Thương Khó của Chúa Giê-su, đã suy gẫm Đàng Thánh Giá, và có khi bạn vẫn đeo Thánh Giá trên mình. Bạn có tâm tình và thái độ nào? Nhìn vào cạnh sườn bị đâm thâu của Chúa, lòng bạn có cảm chút gì chăng?

Sống Lời Chúa: Làm một cử chỉ cung kính tôn thờ Thánh giá Chúa, hoặc hôn Thánh Giá bạn đang mang trên mình.

Cầu nguyện: Lạy Thánh Tâm Chúa Giê-su, xin cho con cảm nghiệm tình yêu của Chúa nơi mầu nhiệm Thập Giá. “Ôi máu và nước tuôn ra từ trái tim Chúa Giê-su là nguồn mạch lòng Chúa thương xót chúng con, con trông cậy nơi Ngài.”

 

 

 

 

 

11.04.20

THỨ BẢY TUẦN THÁNH

Ga 18,1-19,42

CHÚA CHẾT

 

Người gục đầu xuống và trao Thần Khí. (Ga 19,30)

Suy niệm: Đồng hành với Chúa Giê-su trên con đường thập giá và dừng lại trước cái chết của Người. Ai cũng mong có mặt bên người thân của mình trong những khoảnh khắc cuối cùng của người ấy. Dù là một bệnh nhân đang hấp hối trên giường hay một tử tội đang bị dẫn độ ra trường bắn, đó bao giờ cũng là một khoảnh khắc hết sức thiêng liêng, một khoảnh khắc mầu nhiệm.

Người thân của ta đang kinh nghiệm nỗi chết! Kinh nghiệm này, trong giây phút này, là của riêng người ấy, thuộc về một mình người ấy. Ta đứng đó, thiết tha muốn san sẻ, nhưng hiểu rằng mình không thể nào san sẻ được. Ta đứng đó, như để cho người thân mình vơi bớt nỗi cô đơn, nhưng kỳ thực là để nhìn ngắm nỗi cô đơn được người thân mình uống cạn. Ta đứng đó, lặng nhìn… Chúa Giê-su đã chết vì yêu ta. Tình yêu ấy trước hết gọi mời ta nếm cảm. Rồi, trong cuộc ‘đối thoại thinh lặng’ này, tình yêu của Người sẽ chinh phục và biến đổi ta, vừa trực tiếp vừa sâu xa hơn bất cứ thứ xúc cảm sướt mướt nào. Xin Chúa Thánh Thần giúp ta biết ‘buông mọi khí giới xuống’, và để cho Ngài làm việc...

Mời Bạn: Đọc chậm rãi, với đầy ý thức, trình thuật khổ nạn trong Phúc Âm theo thánh Gio-an (Ga 18,1–19,42).

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su chịu khổ nạn, Chúa đã đi đến cùng con đường vâng phục Thánh ý Cha, và đã san sẻ đến cùng thân phận kiếp người. Xin cho chúng con, từ nay, dù trong bất cứ cảnh ngộ nào của cuộc sống, cũng đừng bao giờ lãng quên rằng: ‘Chúa đã chết vì yêu tôi’. Để từ nay, chúng con chỉ còn một nghĩa sống cho Chúa và một nghĩa chết cho Chúa mà thôi. Amen.

 

 

 

 

 

12.04.20

chúa nhật phục sinh – a

Ga 20,1-9

từ “thấy” đến “tin”

 

Ông Si-mon Phê-rô vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. (Ga 20,6-8)

Suy niệm: Những điều Gio-an thấy tại mộ Chúa vào buổi sáng ngày thứ nhất trong tuần hôm ấy được trình bày một cách rõ ràng, mạch lạc và chính xác chẳng khác nào một biên bản hiện trường: - việc Gio-an đến mộ nhưng nhường cho Phê-rô vào trước; - hiện trường ngôi mộ được bảo vệ nguyên vẹn  (khăn liệm và các băng vải được gấp xếp gọn ghẽ trong mộ…); - sự hiện diện của 2 nhân chứng (Phê-rô và Gio-an) tại ngôi mộ trống. Những điều Gio-an “thấy” chỉ là một ngôi mộ trống với những chứng tích còn lại. Và từ những điều trông thấy đó, Gio-an đã khẳng định ngắn gọn và chắc nịch: “Ông đã thấy và đã tin.”

Mời Bạn: Gio-an đã “thấy” chính những điều mà Phê-rô, Tô-ma hay các tông đồ khác cũng thấy, đó là ngôi mộ trống và tấm khăn liệm. Nhưng nhờ đó, Gio-an “thấy” được cả những “điều không thấy”: xác Chúa không còn trong mộ nữa. Từ “điều không thấy”, Gio-an đã tin: tin Đức Ki-tô đã sống lại. “Phúc cho ai đã không thấy mà tin,” phải chăng Đức Ki-tô phục sinh nói điều đó trước hết cho Gio-an?

Chia sẻ: Từ sự kiện “mồ trống”, bạn lập luận để xác tín rằng niềm tin vào Đức Ki-tô phục sinh mà Gio-an và các tông đồ rao giảng cho chúng ta quả là xác thực.

Sống Lời Chúa: Bạn dùng một cử chỉ (phủ phục trước Thánh Thể Chúa…) hoặc một lời nguyện vắn tắt để tuyên xưng niềm tin vào Đức Ki-tô phục sinh.

Cầu nguyện: Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con, con tin Chúa đã chết và đã sống lại để cứu chuộc con.

 

 

 

 

 

13.04.20

thứ hai tuần bát nhật ps

Mt 28,1-15

cùng sống, cùng chết với chúa

 

Thiên thần nói với các phụ nữ: “Này các bà, các bà đừng sợ! Tôi biết các bà tìm Đức Giê-su, Đấng bị đóng đinh. Người không có ở đây, vì Người đã chỗi dậy như Người đã nói.” (Mt 28,5-6)

Suy niệm: Người Việt Nam ta nói rằng: “Sống cái nhà, thác cái mồ”. Cái nhà dành cho người sống; cái mồ dành cho kẻ chết. Vì thế, ngôi mộ trống là một bằng chứng thật ấn tượng rằng Chúa Ki-tô đã phục sinh: Ngài không ở trong mồ nữa; cái mồ không còn hợp với Đấng đã sống lại như Ngài. Ngôi mộ chỉ là điểm dừng chân, nơi chuyển tiếp, trạm “transit” chưa đến 72 giờ của Đấng Thiên-Chúa-làm-người. Thế còn chúng ta thì sao? Ngôi mộ phải chăng là nơi chôn vùi vĩnh viễn kiếp người? Đức Giêsu dạy rằng ai cùng sống cùng chết với Ngài sẽ được Ngài cho sống lại, được chia sẻ sự sống vĩnh cửu của Ngài.

Mời Bạn: Ngôi mộ của bạn cũng chỉ là điểm dừng chân, nơi chuyển tiếp để rồi bạn sẽ đạt đến đích điểm cuối cùng: hạnh phúc Nước Trời với Chúa. Bạn có tin như thế không? Để được vậy, bạn có chấp nhận cùng sống cùng chết với Chúa trong cuộc sống mỗi ngày không?

Chia sẻ: Niềm tin vào sự sống lại có ảnh hưởng thế nào trên toàn bộ cuộc sống tôi?

Sống Lời Chúa: Tôi sẽ luôn dành cho Chúa địa vị ưu tiên số một trong mọi sự: trong cách chọn lựa, dùng thời giờ, sắp xếp công việc…

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã chết và sống lại, xin dạy chúng con biết chiến đấu trong cuộc chiến mỗi ngày. Xin biến mọi đau khổ chúng con phải gánh chịu thành cơ hội giúp chúng con thăng tiến và trở nên giống Chúa hơn. Ước chi từ nay, không có gì làm chúng con khổ đau và khóc lóc chỉ vì quên đi niềm vui ngày Chúa phục sinh. Amen.

(Mẹ Têrêxa)

 

 

 

 

 

14.04.20

THỨ BA TUẦN BÁT NHẬT PS

Ga 20,11-18

RÁP-BU-NI, LẠY THẦY!

 

Đức Giê-su gọi bà: “Ma-ri-a!” Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri: “Ráp-bu-ni” (nghĩa là: ‘Lạy Thầy’). (Ga 20,16)

Suy niệm: Không ai phủ nhận tình yêu mà bà Ma-ri-a Mác-đa-la dành cho Chúa Giê-su. Tình yêu mãnh liệt vượt qua mọi sự sợ hãi. Tình yêu thúc bách khiến bà hối hả đến mồ từ sáng sớm, mà quên rằng thân liễu yếu như bà làm sao lăn nổi táng đá lấp cửa mồ để mà hoàn tất việc tẩm liệm theo đúng nghi thức. Thế nhưng, bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ để bà nhận ra rằng vị Thầy yêu dấu mà bà đang tìm kiếm lại đang sống mang dáng dấp ông làm vườn đứng sau lưng bà. Bà còn phải làm một cuộc vượt qua nữa: vượt qua từ sự chết đến sự sống. Một lần nữa chính kinh nghiệm về tình yêu đã giúp bà vượt qua. Thân xác Đức Ki-tô Phục Sinh đã biến đổi nhưng tình yêu của ngài thì không biến đổi. Lời gọi của Chúa: “Ma-ri-a” đã giúp bà ngay tức khắc hiểu được điều đó. Và lời đáp “Ráp-bu-ni” của bà chính là tiếng dội trọn vẹn của tình yêu mãnh liệt nhưng đã được chuyển hướng: không phải hướng về một Giê-su đã chết mà về một Đức Ki-tô đã sống lại và vẫn còn đang sống.

Mời Bạn: Nếu bạn tin rằng Đức Giê-su đã sống lại và Ngài còn đang sống thì ắt là Ngài vẫn đang hiện diện ở giữa chúng ta. Vậy hãy nỗ lực khám phá ra Đức Ki-tô phục sinh đang hiện diện quanh ta, nơi Lời Chúa, nơi các bí tích, và nhất là nơi bí tích Thánh Thể.

Chia sẻ: Vì sao nói rằng niềm tin vào Đức Ki-tô Phục Sinh là thiết yếu cho đời sống đức tin của ki-tô hữu?

Sống Lời Chúa: Bạn hãy tận dụng những giây phút ở một mình để lắng nghe Đức Ki-tô Phục Sinh gọi tên bạn và bạn hãy đáp lại bằng lời “Ráp-bu-ni” với tất cả tâm tình yêu mến.

Cầu nguyện: Hát “Con hãy nhớ rằng”.

 

 

 

 

 

15.04.20

THỨ TƯ TUẦN BÁT NHẬT PS

Lc 24,13-35

CÓ CHÚA ĐỒNG HÀNH

 

Họ mới bảo nhau: “Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao?” (Lc 24,32)

Suy niệm: Biến cố tử nạn của Thầy Giê-su quá bi thảm, hai môn đệ người làng Em-mau vỡ mộng với giấc mơ đổi đời tại Giê-ru-sa-lem. Trở về quê cũ là giải pháp khả thi nhất đối với các ông trong lúc này. Giữa lúc các ông đang rơi tự do trong cơn khủng hoảng thì Đức Ki-tô phục sinh xuất hiện. Thật diễm phúc, trong thời khắc đen tối như vậy các ông có Chúa đồng hành; dù chưa nhận ra Ngài, các ông đã cảm thấy được an ủi, hết cô đơn. Chúa còn mở lời hỏi han, nhờ đó các ông có dịp “xả” nỗi u uất. Khi họ đã cởi mở cõi lòng, Chúa mới giải thích Kinh Thánh cho họ: “Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao?” Được nghe Lời Chúa, lòng họ bừng cháy lên. Họ được thực sự hồi sinh khi Ngài đồng bàn ăn với họ, và họ đã “nhận ra Chúa khi Ngài bẻ bánh.”

Mời Bạn: Trong bài hát “Trên đường Em-mau”, linh mục nhạc sĩ Thành Tâm suy tư: “Biết mấy lúc chúng ta đi trong cuộc sống mọi ngày, đã gặp Ngài, nhưng chẳng biết Ngài.” Bạn ơi, trong cuộc sống mọi ngày của bạn, Chúa vẫn luôn hiện diện trong tâm hồn bạn và nơi những người anh em chung quanh bạn. Bạn hãy suy niệm Lời Chúa để lòng bạn được sưởi ấm lên, và đồng bàn với Chúa trong bí tích Thánh Thể để bạn nhận ra Ngài vẫn luôn đồng hành với bạn.

Sống Lời Chúa: Trong niềm vui phục sinh, bạn gửi một tin nhắn, gọi một cuộc điện thoại thăm hỏi một người bạn đang buồn phiền, trầm cảm để giúp khơi dậy nơi họ niềm vui và hy vọng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ở lại với con và ban cho con niềm vui và hy vọng.

 

 

 

 

 

16.04.20

THỨ NĂM TUẦN BÁT NHẬT PS

Lc 24,35-48

LỜI MỜI GỌI LÀM CHỨNG NHÂN

 

“Phải nhân danh Thầy rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giê-ru-sa-lem. Còn các con, các con sẽ làm chứng nhân về những điều ấy.” (Lc 24, 48)

Suy niệm: Để chứng thực Ngài đã từ cõi chết trỗi dậy, Chúa Giê-su Phục sinh đã cho các môn đệ sờ vào thân xác vinh quang của Ngài. Ngài còn ăn uống trước mặt họ, trước khi “mở trí cho họ hiểu” những điều Kinh Thánh đã báo trước về Ngài. Nhờ đó, niềm tin của các môn đệ được củng cố và “niềm vui của họ được nên trọn vẹn” (Ga 15,11). Chỉ khi các môn đệ xác tín Thầy mình đã chịu chêt và sống lại, Chúa Giê-su mới trao cho họ sứ mạng “làm chứng nhân về những điều ấy” “nhân danh Thầy rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân.”

Mời Bạn: Các tông đồ “đã nghe, đã thấy tận mắt, đã chiêm ngưỡng, và tay đã chạm đến” Chúa Ki-tô phục sinh, nên các ngài làm chứng: “Chúng tôi đã thấy và làm chứng,… chúng tôi loan báo để anh em cũng được hiệp thông với chúng tôi, để  niềm vui được nên trọn vẹn” (x. 1Ga 1,1-4). Bạn chỉ có thể làm chứng nhân cho Chúa Ki-tô phục sinh khi bạn kết hợp với Ngài với tất cả sự xác tín như thế. Mời bạn đến với Thánh lễ để được qui tụ cùng với cộng đoàn Dân Chúa “cử hành Chúa chịu chết và sống lại”, để được nghe, chiêm ngưỡng và chạm đến Ngài trong bí tích Thánh Thể, nhờ đó bạn thực sự xác tín và làm chứng cho Chúa Ki-tô.

Sống Lời Chúa: Siêng năng suy niệm Lời Chúa, tham dự Thánh lễ và rước lễ để luôn sẵn sàng làm chứng cho Chúa.

Cầu nguyện: Xin cho con được phúc gặp Chúa Phục Sinh, để có được bình an và san sẻ bình an đó cho tha nhân.

 

 

 

 

 

17.04.20

THỨ SÁU TUẦN BÁT NHẬT PS

Ga 21,1-14

KHÔNG NHƯ MỘT KỶ NIỆM

 

Ông Phê-rô nói: “Tôi đi đánh cá đây”. Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả. Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. (Ga 21,3-4)

Suy niệm: Ta thường trân trọng những kỷ niệm: một món quà lưu niệm, tấm hình ngày xưa còn bé, nhất là người xưa cảnh cũ… Trân trọng kỷ niệm là điều tốt, thế nhưng, Đức Giê-su thì không phải là một kỷ niệm! Đó là trường hợp các môn đệ bên bờ Biển Hồ hôm nay. Chúa nói các ông phải trở thành kẻ lưới người. Nhưng các ông quên lời Thầy, dường như các ông thích lưới cá hơn! Thầy Giê-su đã kêu gọi các ông làm tông đồ, và rồi hôm nay dường như Ngài chỉ là một kỷ niệm của chuyện ngày xưa! Chính lúc ấy, Đức Giê-su phục sinh hiện đến, nhắc các ông nhớ rằng Ngài vẫn hiện diện bên cạnh, chu đáo săn sóc và giúp các ông thành công trong công cuộc cứu người, mà mẻ lưới đầy cá là một biểu tượng.

Mời Bạn: Đừng xem Đức Ki-tô phục sinh như một nhân vật của quá khứ, như một kỷ niệm đẹp của thời xưa. Ngài vẫn đang sống, đồng hành với bạn trên mọi nẻo đường đời và biến cuộc sống của bạn trở nên một với cuộc sống của Ngài.

Sống Lời Chúa: Mỗi sáng khi thức dậy, tôi nhớ rằng Đức Ki-tô phục sinh đang ở với tôi, ân cần chăm sóc và giúp tôi sống phẩm giá cao trọng của người con Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin thứ lỗi cho chúng con khi chúng con không sống với Chúa như như một Thiên Chúa đang sống, đang hoạt động trong cuộc đời mỗi người chúng con. Xin giúp chúng con nhận ra và cố gắng sống với Chúa thật tốt đẹp. Amen.

 

 

 

 

 

18.04.20

THỨ BẢY TUẦN BÁT NHẬT PS

Mc 16,9-15

MỘT ĐỨC TIN CHƯA HOÀN HẢO

 

Sau cùng, Người tỏ mình ra cho chính Nhóm Mười Một đang khi các ông dùng bữa. Người khiển trách các ông không tin và cứng lòng, bởi lẽ các ông không chịu tin những kẻ đã được thấy Người sau khi Người trỗi dậy từ cõi chết. (Mc 16,14)

Suy niệm: Lời Chúa, theo Thánh Kinh, không chỉ là lời nói, mà còn là một sự kiện, biến cố và thậm chí là một con người; đồng thời Lời Chúa cũng còn được thể hiện qua lời rao giảng và làm chứng của các chứng nhân. Mặt khác, tin là đón nhận Lời Thiên Chúa đúng như bản tính của Lời. Vì thế Đức Ki-tô phục sinh “khiển trách” các tông đồ vì đã không tin lời chứng của “những kẻ đã được thấy Người sau khi Người trỗi dậy từ cõi chết”. May thay, Lời Chúa còn đến với các môn đệ bằng xương bằng thịt của Giê-su, Đấng đã chịu chết và phục sinh để làm cho đức tin chưa hoàn hảo của các ông trở nên hoàn hảo và để các ông trở thành những chứng nhân có thế giá loan báo Tin Mừng phục sinh.

Mời Bạn: Đức Ki-tô phục sinh muốn các tông đồ phải là những chứng nhân có thế giá, những người “đã nghe, đã thấy, đã chiêm ngưỡng, tay đã chạm đến” Đấng là Lời Hằng Sống (x. 1Ga 1,1-2), họ là những người đã “đi theo Chúa Giê-su suốt thời gian Người sống giữa chúng ta” (Cv 1,21). Bạn cũng thế, bạn được mời gọi trở nên chứng nhân có thế giá cho Ngài bằng cách chuyên cần suy ngắm Lời Chúa mà các tông đồ rao giảng và kết hiệp với Ngài trong bí tích Thánh Thể như Ngài đã truyền các tông đồ cử hành để “ở cùng chúng ta mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20).

Sống Lời Chúa: Siêng năng suy niệm Lời Chúa mỗi ngày và lãnh nhận Thánh Thể mỗi khi có thể.

Cầu nguyện: Đọc kinh Tin.

 

 

 

 

 

19.04.20

CHÚA NHẬT TUẦN 2 PS – A

KÍNH LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT

Ga 20,19-31

HỌP MỪNG CHÚA SỐNG LẠI

 

“Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa.” (Ga 20,25)

Suy niệm: Khi đại dịch Covid-19 bùng phát, việc “ở nhà” là biện pháp phòng tránh dịch bệnh hữu hiệu. Các y bác sĩ đưa ra lời kêu gọi: “Chúng tôi đi làm vì các bạn, các bạn hãy ở nhà vì chúng ta.” Các tông đồ cũng đã từng sống kinh nghiệm của một nhóm người chịu cách ly. Sau khi Chúa Giê-su chịu chết và được an táng trong mồ, các môn đệ sợ hãi tụ tập trong nhà, đóng kín cửa. Trong khung cảnh ‘nội bất xuất, ngoại bất nhập’ này, Chúa Giê-su phục sinh đã hiện ra đứng giữa họ. Ngài chúc bình an cho họ. Ngài cho các ông xem các dấu đinh nơi tay và cạnh sườn để các ông thấy Chúa và có niềm vui gặp Chúa. Ngài thổi hơi trên các ông, trao ban ơn Đức Chúa Thánh Thần, và sai các ông ra đi loan báo Tin Mừng.

Mời Bạn: Nối tiếp truyền thống trong Hội Thánh từ thời các Tông đồ, hàng tuần các tín hữu tham dự thánh lễ Chúa nhật để họp mừng Chúa sống lại. Đây là cơ hội vàng để cộng đoàn gặp Chúa phục sinh, lắng nghe Lời Chúa, củng cố đức tin và nhận lấy sức mạnh để dấn thân phục vụ cho Nước Chúa giữa thế gian. Thế nhưng, có khi vì dịch bệnh, nhà thờ phải đóng cửa. Lúc đó, cùng trải nghiệm cách ly như các tông đồ, bạn vẫn có thể “ở nhà” với cộng đoàn, gia đình mình gặp gỡ Chúa qua lời cầu nguyện, suy niệm Lời Chúa để được Ngài sai đi.

Sống Lời Chúa: Suy niệm Tin Mừng ngày Chúa Nhật và dành ít phút hồi tâm và kết hợp với Chúa bằng việc rước lễ thiêng liêng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su. Chúa muốn ở cùng chúng con mọi ngày cho đến tận thế. Chúng con cũng muốn dành thì giờ mỗi ngày để gặp Chúa và tâm sự với Chúa. Amen.

 

 

 

 

 

20.04.20

thứ hai tuần 2 ps

Ga 3,1-8

được tái sinh để sống theo thần khí

 

“Thật, tôi bảo thật ông: không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi Nước và Thần Khí.” (Ga 3,5)

Suy niệm: Sống trong thời kinh tế thị trường, thời của những dịch vụ, chúng ta quá quen với chiếc vé: xem phim, xem đá banh phải mua vé; đi tàu đi xe phải mua vé; muốn thành hội viên của một nhóm, một câu lạc bộ… không có vé thì cũng phải có thẻ! Có phải vì thế mà nhiều người sánh ví bí tích rửa tội như tấm vé vào cửa Nước Trời chăng? Chúa đã chẳng nói: “Không ai có thể vào Nước Thiên Chúa nếu không sinh lại bởi Nước và Thần Khí” đó sao? Phải chăng cầm chiếc vé “Rửa Tội” trong tay là coi như “xí” được một chỗ trên thiên đàng rồi? Điều đó chỉ đúng một phần. Bí tích Rửa tội không chỉ là một “ấn tích” không phai mờ mà còn khơi nguồn sống mới, tái sinh con người thành con cái của Thiên Chúa; khi lãnh nhận bí tích này, người ki-tô hữu đã bắt đầu sống cuộc sống vĩnh cửu ngay ở trần thế này. Tấm vé vào cửa thiên đàng chỉ có hiệu lực khi người ta bước vào cõi đời sau như một người con cái Thiên Chúa còn đang sống, chứ không phải một người mang danh hiệu ki-tô hữu mà đức tin kể như đã chết rồi.

Mời Bạn: Để sự sống của Thiên Chúa được sống động và lớn lên trong tâm hồn, hãy lắng nghe tiếng nói của Thần Khí, hãy sống dưới sự hướng dẫn của Thần Khí.

Sống Lời Chúa: Những giờ phút thinh lặng cầu nguyện, suy niệm Lời Chúa và kiểm điểm đời sống là phương thế giúp ta sống theo Thần Khí trong từng giây phút của cuộc sống đời thường.

Cầu nguyện: Xin Cha ban Thánh Thần đến để Ngài sửa lại mọi sự trong ngoài của chúng con. Amen.

 

 

 

 

 

21.04.20

THỨ BA TUẦN 2 PS

Thánh An-xen-mô, giám mục, tiến sĩ HT

Ga 3,7b-15

SINH LẠI BỞI ƠN TRÊN

 

“Các ông cần phải được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên.” (Ga 3,7b)

Suy niệm: Trong mùa Phục Sinh, ta thường nghe các bài đọc nói về nước, được rảy nước thánh lúc đầu thánh lễ Chúa Nhật. Ở đâu có nước, ở đó được sạch và có sự sống. Trong bí tích Rửa Tội nước là dấu chỉ con người được tái sinh và sống đời sống mới trong Đấng Phục Sinh. Khi tuyên bố: “Không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí” (Ga 3,5), Chúa Giê-su cho thấy sự cần thiết của nước trong phép Rửa. Khi lãnh nhận phép Rửa Tội, con người được ơn tái sinh nhờ nước, qua tác động của Thánh Thần: “Cha rửa con nhân danh Cha và Con và Thánh Thần.” Tại sông Gio-đan, khi Chúa Giê-su chịu phép rửa, Chúa Thánh Thần hiện diện để làm cho nước có sức ban ơn tha tội và thánh hoá nhờ sự chết và phục sinh của Đức Giê-su, Đấng “đẹp lòng Chúa Cha mọi đàng.”

Mời Bạn: Mỗi người Ki-tô hữu đều đã nhận lãnh phép Rửa nhân danh Cha, Con và Thánh Thần; nhờ đó ta được gọi Thiên Chúa là “Cha” cách thân tình, cũng như trở thành môn đệ Chúa Ki-tô. Ngoài ra, ta còn phải nhờ Chúa Thánh Thần soi sáng, hướng dẫn ngõ hầu ta có thể sống mối quan hệ Cha-con này với lòng hiếu thảo, theo mẫu gương thảo hiếu của Chúa Giê-su với Cha.

Sống Lời Chúa: Để đạt được điều này, bạn luôn phải xác tín thân cách Kitô hữu của mình. Đó là được mời gọi sống chứng tá cho đức tin giữa đời thường, trong chính môi trường sống của bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã ban cho ơn ơn tái sinh qua bí tích Thánh tẩy. Nhờ đó, con được gia nhập vào gia đình Thiên Chúa Ba Ngôi. Xin tiếp tục ban Thần Khí Chúa để hướng dẫn con đi trong đường lối của Người.

 

 

 

 

 

22.04.20

THỨ TƯ TUẦN 2 PS

Ga 3,16-21

TÊN CỦA CHÚA LÀ TÌNH YÊU

 

“Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.” (Ga 3,16)

Suy niệm: Trong Kinh Tiền tụng chung IV, chúng ta cầu nguyện: “Tuy Chúa không cần chúng con ca tụng nhưng việc chúng con cảm tạ Chúa là một hồng ân Chúa ban, vì những lời chúng con ca tụng chẳng thêm gì cho Chúa, nhưng đem lại cho chúng con ơn cứu độ.” Cũng thế, việc chúng ta yêu mến Chúa không tăng thêm vinh quang cho Người, nhưng đem lại cho chúng ta niềm hạnh phúc viên mãn. Ấy thế mà Thiên Chúa  lại yêu chúng ta, yêu đến độ đã ban Con Một, sai Con Một đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để nhờ Con của Người mà thế gian được cứu độ. Thiên Chúa đã thật sự yêu đến tột cùng. Tên của Người là Tình Yêu.

Mời Bạn: Thiên Chúa là Tình Yêu. Ngôi Hai Thiên Chúa Tình Yêu ấy đã nhập thể làm người là Đức Giê-su; Ngài đi con đường tình yêu để cứu độ con người, một con đường dẫn đưa con người đến vĩnh cửu, hạnh phúc và sự sống. Chúng ta hãy đi theo con đường đó giống như Chúa của mình, sống tinh thần mến Chúa yêu người mỗi ngày, trong mọi tình huống của cuộc sống.  

Sống Lời Chúa: Tình yêu được bắt đầu trước hết trong gia đình, cộng đoàn. Tôi dành thời gian để chăm sóc người thân, nói lời yêu thương, hiền dịu với người lân cận.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã ban Con Một Chúa cho chúng con, để dạy chúng con biết sống hiếu thảo với Chúa, và sống yêu thương nhau như chính Ngài đã yêu thương. Chúng con nguyện sống cuộc đời này với lòng yêu thương anh em và loan báo tình yêu của Chúa. Amen.

 

 

 

 

 

23.04.20

THỨ NĂM TUẦN 2 PS

Thánh A-đan-be-tô, giám mục, tử đạo

Ga 3,31-36

NỖI LÒNG NGƯỜI LOAN BÁO

 

“Người làm chứng về những gì Người đã thấy đã nghe, nhưng chẳng ai nhận lời chứng của Người.” (Ga 3,32)

Suy niệm: Đoạn Tin Mừng hôm nay là lời chứng cuối cùng của Gio-an Tẩy giả trước khi ông bị tống giam vào ngục. Gio-an Tẩy giả là một người rao giảng, đồng thời cũng là nhà chiêm niệm. Ông đã được mặc khải mầu nhiệm về sự cao trọng của Đấng Cứu Thế: “Đấng ở trên cao mà đến, thì ở trên mọi người. Ngài được đầy Thánh Thần: “Thiên Chúa ban Thần Khí cho Người vô ngần vô hạn. Cả cuộc đời Gio-an khắc khoải hướng đến việc chuẩn bị tâm hồn dân chúng đón nhận Đấng Cứu thế. Ông thi hành công việc này với lòng khiêm tốn, vì ý thức mình chỉ là tiền hô, là người dọn đường: Đấng Cứu Thế ấy phải lớn lên, còn ông phải nhỏ lại. Ông xác quyết một điều sau này chính Đấng Cứu Thế cũng sẽ tuyên bố: “Ai tin vào người Con thì được sự sống đời đời” (c. 36).

Mời Bạn: Bản chất của Giáo Hội là truyền giáo. Cụm từ này nhiều người chúng ta thuộc lòng. Thế nhưng, trước mắt ta lúc nào cũng có một “núi” lý do khó khăn, rồi “ngâm cứu” sau, chúng ta đã xếp việc loan báo ấy ở hàng thứ yếu, thậm chí đi đến chỗ mất bản chất. Gio-an Tẩy giả rồi sau này ngay cả Đức Giê-su gặp bao khó khăn khi loan báo Tin mừng, nhưng vẫn kiên nhẫn thực thi. Cũng vậy, là người được sai đi, ta luôn nhớ thi hành sứ vụ ấy với lòng tin tưởng, vì Chúa luôn ở với ta.

Sống Lời Chúa: Tôi nỗ lực loan báo Tin Mừng trong mọi hoàn cảnh, với mọi phương tiện có tay, kể cả những phương tiện hiện đại, chẳng hạn mạng xã hội.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa luôn khao khát mọi người được ơn cứu độ. Xin cho con trở nên con người của Tin Mừng để loan báo Lời hằng sống.

 

 

 

 

 

24.04.20

THỨ SÁU TUẦN 2 PS

Thánh Phi-đen Dích-ma-rinh-ngân, linh mục, tử đạo

Ga 6,1-15

CHÍNH CHÚA TRAO BAN

 

Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn và phân phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ Người cũng phân phát như vậy, ai muốn ăn bao nhiêu tùy ý. (Ga 6,11)

Suy niệm: Phép lạ hóa bánh ra nhiều đều được cả bốn Tin Mừng thuật lại, được Giáo hội hiểu đây là hình bóng tiên trưng của bí tích Thánh Thể. Nhưng đọc kỹ đoạn văn này, chúng ta mới thấy cái tinh túy của Tin Mừng ‘phượng hoàng’ (Gio-an). Cả ba Tin Mừng Nhất lãm đều mô tả Chúa cầm lấy, tạ ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ phân phát (x. Mt 15,29-37; Mc 8,1-9; Lc 9,11-17), còn Gio-an lại kể rằng chính Ngài phân phát cho mọi người. Cử chỉ tự tay phân phát chính là hình ảnh rõ nét nhất của hy tế thập giá nơi Đức Giê-su. Chính Ngài trao ban ‘bánh sự sống muôn đời’ (Ga 6,27). Cái chết của Đức Giê-su không chỉ chuộc tội cho nhân loại, mà còn trở thành thần lương cho chúng ta trên đường dương thế, một bảo chứng cho sự sống muôn đời.

Mời Bạn: Bạn được mời gọi đóng góp công sức nhỏ bé của mình cho Thiên Chúa và Giáo Hội, như cậu bé trong Tin Mừng. Điều đó thật ý nghĩa. Nhưng sẽ trọn vẹn hơn khi chính bạn không chỉ đóng góp, mà còn tự mình phân phát cái mình đóng góp nữa. Điều ấy thật tuyệt vời. Đó là chính hình ảnh mà thầy Giê-su mời mọi bạn hôm nay.

Chia sẻ: “Của cho không bằng cách cho.” Cách của bạn hiến dâng cho Chúa là gì?

Sống Lời Chúa: Làm mọi việc phục vụ với tâm tình của bà goá nghèo “dâng hết những gì mình có” để xứng đáng được Chúa khen là người dâng nhiều hơn cả.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con cám ơn Chúa đã cho con của ăn thường tồn. Xin cho con biết cho Chúa tất cả, để con nên khí cụ bình an của Chúa. Amen.

 

 

 

 

 

25.04.20

THỨ BẢY TUẦN 2 PS

Thánh Mác-cô, tác giả sách Tin Mừng

Mc 16,15-20

CHỨNG NHÂN MỌI THỜI

 

“Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.” (Mc 16,15)

Suy niệm: Thánh Mác-cô đã thực thi lệnh truyền của Chúa không những bằng việc cộng tác đắc lực với các tông đồ Phê-rô, Phao-lô trong các cuộc hành trình rao giảng Tin Mừng mà còn tìm ra một phương thế tích cực: viết lại những lời rao giảng. Lời nói bay đi, chữ viết còn lại: Những lời giảng dạy tiên khởi của các tông đồ được lưu giữ chính xác mà cũng nhờ thế Tin Mừng bằng chữ viết càng được loan truyền rộng rãi và lâu dài hơn. Dưới sức tác động của Chúa Thánh Linh, quyển Tin Mừng theo thánh Mác-cô đã trở thành một phương thế vô cùng hữu hiệu để “loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo”.

Mời Bạn: Đã nhiều lần tham dự nghi thức “sai đi” trong các đại lễ, có khi nào bạn nghĩ tới một phương cách riêng thích hợp cho việc loan báo Tin Mừng trong môi trường bạn đang sống? Qua kinh nghiệm của thánh Mác-cô bạn có nghĩ những phương tiện truyền thông hiện đại (sách báo, máy móc…) sẽ giúp bạn thực thi tốt hơn sứ mạng loan báo Tin Mừng không?

Chia sẻ: Bạn có nhiều dịp tiếp xúc với anh em lương dân qua những sinh hoạt của cuộc sống thường ngày. Bạn có thể truyền đạt cho họ được một nét nào trong sứ điệp Tin Mừng bằng những phương thế bạn đang có: lời nói, việc làm, cung cách sống… không?

Sống Lời Chúa: Nhiệt tình giới thiệu tập sách “5 ph.ngày cho Lời Chúa” bạn đang sử dụng cho một người chưa có thói quen đọc Lời Chúa mỗi ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, loan báo Tin Mừng Chúa phục sinh là bổn phận đầu tiên của người Ki-tô hữu. Xin cho con luôn ý thức chu toàn.

 

 

 

 

26.04.20

CHÚA NHẬT TUẦN 3 PS – A

Lc 24,13-35

NHẬN RA CHÚA KHI NGÀI BẺ BÁNH

 

Họ mới bảo nhau: “Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta chẳng bừng cháy lên sao?” (Lc 24,32)

Mời bạn nhập vai hai môn đệ Em-mau để chiêm ngắm. Họ chẳng xa lạ gì với những lời Kinh Thánh “từ Mô-sê đến các ngôn sứ”. Họ cũng biết rõ những điều xảy ra tại ngôi mộ trống do các bà thuật lại. Thế nhưng, những dữ kiện đó như một mớ rời rạc, vô nghĩa đối với họ, cho đến khi người lữ khách đồng hành ấy giải thích Kinh Thánh làm lòng họ “bừng cháy lên”. Rồi người lữ khách ấy lại đồng bàn dùng bữa tối với họ; và kìa, xem ông ấy bẻ bánh! Mọi sự bỗng trở nên mạch lạc, sáng tỏ: “Người lữ khách đó chính là Ngài!”

Bạn ơi, những chữ viết, chứng từ, bánh và rượu chỉ trở thành Lời, Thịt và Máu khi hoà quyện nên một nơi con người Giê-su “chỗi dậy từ cõi chết.” “Lời” không có ý nghĩa gì nếu không phát xuất từ Chúa Giê-su Ki-tô phục sinh bằng xương bằng thịt. Bạn không thể thấu hiểu được “Lời” nếu không kết hợp trong “Thịt và Máu” Ngài. Và bạn cũng không thể đến với “Thịt và Máu” Ngài nếu không được “Lời” Ngài làm “bừng cháy lên”. Các môn đệ Emmau đã “nhận ra Chúa khi Ngài bẻ bánh” như thế đó.

Chia sẻ: Việc suy gẫm Lời Chúa có giúp bạn yêu mến Thánh Thể hơn không?

Sống Lời Chúa: Mỗi khi suy gẫm Lời Chúa, bạn kết hợp với việc rước lễ thiêng liêng; và mỗi khi rước lễ, bạn dành ít phút để suy gẫm lại Lời Chúa bạn vừa nghe.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su đáng mến, con khao khát Chúa. Xin làm sống lại trong con tình yêu mến Chúa. Xin làm cho lòng con bừng cháy lên ngọn lửa nhiệt thành phục vụ Chúa nơi tha nhân.

 

 

 

 

 

27.04.20

THỨ HAI TUẦN 3 PS

Ga 6,22-29

THANH LUYỆN ĐỘNG CƠ TÌM CHÚA

 

“Các ông tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.” (Ga 6,62)

Suy niệm: Chúa Giê-su “đi guốc trong bụng” những người tìm Ngài sau phép lạ hóa bánh ra nhiều. Việc tìm kiếm này phản ánh mục đích đầy vụ lợi của họ là có của ăn mà không phải vất vả làm việc. Dẫu biết rằng thực mới vực được đạo nhưng “người ta còn phải sống nhờ mọi lời miệng Chúa phán ra” nữa, chứ không chỉ nhờ cơm bánh mà thôi. Nếu không cẩn thận, chúng ta cũng dễ rơi vào cung cách giữ đạo vụ lợi: theo Chúa vì những mục đích trần thế, chứ không phải vì Ngài là Đấng Tạo Hóa dựng nên ta, là Cha nhân lành của ta. Đã từng có lúc trong thế kỷ trước, một số Ki-tô hữu tại Việt Nam bị mang tiếng là “theo đạo có gạo mà ăn”, song ngày nay không loại trừ còn có những tín hữu, nếu không được đáp ứng các nhu cầu vật chất khi cầu nguyện, họ sẵn sàng lơ là, nguội lạnh, thậm chí từ bỏ Chúa.

Mời Bạn: Bạn hãy nhớ lại có lần Chúa Giê-su cũng dạy bạn hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa, còn những thứ khác Người sẽ ban cho sau (x. Mt 6,33) để xác định con đường đức tin mình đang đi, mục tiêu tối hậu đời mình đang hướng đến. Chính nhờ sự xác tín này, chúng ta sẽ nhìn các vấn đề xảy ra trong cuộc sống không chỉ dừng ở “số lượng,” nhưng còn ở tại các giá trị lâu bền muôn đời nữa.

Sống Lời Chúa: Trong lời cầu nguyện, bạn xin Chúa ơn bình tâm trong mọi hoàn cảnh, dẫu lắm khi những nhu cầu cuộc sống không được đáp ứng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã cho con biết được mục đích cuộc đời con trên trần gian này. Xin cho con biết tìm Chúa như là chuyện quan hệ nhất trên đời, vì những ai thành tâm tìm Chúa sẽ không thất vọng bao giờ! Amen.

 

 

 

 

 

28.04.20

THỨ BA TUẦN 3 PS

Thánh Phê-rô Sa-nen, linh mục, tử đạo

Ga 6,30-35

KHAO KHÁT BÁNH HẰNG SỐNG

 

“Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy.” (Ga 6,34)

Suy niệm: Trên hành trình đi về Đất hứa, dân Do thái lắm khi thiếu của ăn. Thiên Chúa đã ban man-na cho họ dùng làm lương thực suốt bốn mươi năm rong ruổi trong sa mạc (Xh 16,35). Do đó, sau khi được Đức Giê-su làm phép lạ hóa bánh ra nhiều, được cho ăn no nê, họ nghĩ ngay đến nguồn man-na mới; họ hăng hái chạy đi tìm Ngài để đòi được dấu lạ mới từ trời. Tuy nhiên, Ngài nói cho họ biết rằng Ngài sẽ ban cho họ bánh từ trời xuống như mong mỏi của họ, nhưng không phải là thứ bánh vật chất, ăn xong rồi sẽ đói lại. Bánh từ trời ấy là chính thân mình Ngài, ai lãnh nhận Ngài sẽ không còn đói khát trong tâm hồn mình nữa. Để rồi trên đường lữ hành trần thế, các tín hữu được nuôi dưỡng và bổ sức nhờ bánh bởi trời ấy.

Mời bạn: Giữa cơn đại dịch Covid-19, Giáo hội nhiều nơi đã phải cử hành Thánh lễ mà không có người giáo dân tham dự. Việc không thể tham dự Thánh lễ và rước lễ là “thử thách” lớn cho các tín hữu. Nhờ các thánh lễ trực tuyến, rước lễ thiêng liêng, người tín hữu vẫn luôn được ơn nâng đỡ trong các cộng đoàn bị cách ly, ở vùng tâm dịch.

Chia sẻ - Sống Lời Chúa: Những ai yêu mến nhiều sẽ cảm nghiệm được sự xa cách về thể lý, và ước mong được sớm gặp lại người mình yêu. Bạn có kinh nghiệm về lòng yêu mến ấy đối với Chúa Giê-su, với giáo xứ, Giáo hội chưa? Trong lúc cầu nguyện, bạn hãy khám phá mối thâm tình riêng tư với Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa là Bánh hằng sống cho con mỗi ngày. Xin cho con biết khát khao tìm kiếm, lãnh nhận Chúa trong từng khoảnh khắc riêng tư, nơi Nhà tạm, trong Thánh lễ và trong ngày sống.

 

 

 

 

 

29.04.20

THỨ TƯ TUẦN 3 PS

Thánh Ca-ta-ri-na Xi-ê-na, trinh nữ, tiến sĩ HT

Ga 6,35-40

CÓ THỨ BÁNH TRƯỜNG SINH

 

“Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ.” (Ga 6,35)

Suy niệm: Thế giới quảng cáo ngày nay không ngại dùng những ngôn từ cường điệu nhất để đề cao chất lượng sản phẩm của mình. Song chẳng có hãng bánh nào dám quảng cáo bánh của mình là bánh mà ai ăn vào sẽ sống mãi. Ở đây, Đức Giê-su tuyên bố rõ rằng Người là bánh trường sinh! Điều mà không ai dám mơ, lại hoàn toàn có thật! Đám đông dân chúng lặn lội vượt Biển Hồ, tuốn đến với Đức Giê-su, không phải vì tìm Người cho bằng tìm... bánh! Mới ngày hôm qua Chúa đã cho trên 5.000 người ăn bánh no nê, còn dư 12 thúng đầy. Thế nhưng hôm nay, Ngài không hóa bánh ra nhiều cho họ nữa; thay vào đó, Người tiết lộ rằng chính Người là Bánh trường sinh. Như một trò chơi lớn đi tìm mật thư, họ được dẫn đi từ thứ bánh thông thường (nhu cầu mà họ cảm nghiệm rất rõ, rất quen thuộc) đến thứ bánh có một không hai: bánh trường sinh (là nhu cầu thâm sâu nhất nơi mỗi người, song cũng rất thường bị thờ ơ).

Mời Bạn: Trong khi cố gắng đáp ứng những nhu cầu vật chất trong cuộc sống thường ngày, chúng ta đừng lãng quên tìm kiếm sự sống tâm linh, sự sống vĩnh cửu, đó mới là nhu cầu quan trọng số một.

Chia sẻ: Chúa Giê-su là bánh trường sinh, theo bạn, đâu là thái độ hưởng ứng thích đáng nhất đối với sứ điệp này ?

Sống Lời Chúa: Hôm nay, trước mỗi bữa ăn, bạn xin Chúa cho mình biết đói khát bánh trường sinh của Chúa.

Cầu nguyện: Hát “Ta là Bánh hằng sống”.

 

 

 

 

 

30.04.20

THỨ NĂM TUẦN 3 PS

Thánh Pi-ô V, giáo hoàng

Ga 6,44-51

ĐÓN NHẬN NGÔI VỊ GIÊ-SU

 

“Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời.”  (Ga 6,51)

Suy niệm: Nhà văn G. Shaw khuyên ta: “Bạn đừng muốn trường sinh bất tử làm gì, chỉ là chuyện công dã tràng thôi.” Với ông, trường sinh bất tử ở đây thuộc lãnh vực thể lý, làm gì có chuyện trường sinh ấy trong cuộc đời này. Chúng ta hoàn toàn đồng ý với ông, trường sinh hay sự sống muôn đời ta nhắm đến không phải thuộc lãnh vực thể lý, nhưng là sự sống thần linh. Sự sống ấy Đức Giê-su hứa ban cho ai lãnh nhận Thịt và Máu Ngài. Ăn Thịt và uống Máu Thánh Ngài là đón nhận chính bản thân Ngài, Ngôi vị Ngài, đi vào trong mối tương quan thân thiết với Ngài, ở lại trong Ngài, trong tình yêu mến Ngài. Nhờ vậy, Ngài đi vào cuộc đời ta, chi phối lối nghĩ, ảnh hưởng lối ứng xử, điều hành lối sống của ta trong từng giây phút.

Mời Bạn: Chúa Giê-su muốn được nghiền nát để trở nên lương thực hằng ngày của bạn, thành thịt thành máu bạn, nên một với bạn trong bí tích Thánh Thể. Để được vậy, trước hết bạn rước Chúa cách sốt sắng, cầm lòng cầm trí cám ơn Chúa mỗi khi rước lễ. Thứ đến, bạn để Ngài đi vào cuộc sống hằng ngày của mình qua việc quan tâm xem Ngài muốn bạn sống thế nào trong bậc sống của mình.

Sống Lời Chúa: Tôi xem lại cách đón nhận Chúa mỗi ngày (mỗi tuần) lúc rước lễ, để việc rước lễ trở thành nguồn vui, nguồn mạch sự sống muôn đời cho cuộc đời mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa đã hạ mình đến với con cách trọn vẹn mỗi khi con rước Chúa. Xin cho con biết cám ơn Chúa cho xứng đáng, ở lại mãi trong tình yêu Chúa. Amen.