Thứ Ba - Tuần XXXI TN
Rm 12,5-16a
5 thì chúng ta cũng vậy : tuy nhiều nhưng chỉ là một thân thể trong Đức Ki-tô, mỗi người liên đới với những người khác như những bộ phận của một thân thể. 6 Chúng ta có những đặc sủng khác nhau, tuỳ theo ân sủng Thiên Chúa ban cho mỗi người. Được ơn làm ngôn sứ, thì phải nói sao cho phù hợp với đức tin. 7 Được ơn phục vụ, thì phải phục vụ. Ai dạy bảo, thì cứ dạy bảo. 8 Ai khuyên răn, thì cứ khuyên răn. Ai phân phát, thì phải chân thành. Ai chủ toạ, thì phải có nhiệt tâm. Ai làm việc bác ái thì vui vẻ mà làm.
9 Lòng bác ái không được giả hình giả bộ. Anh em hãy gớm ghét điều dữ, tha thiết với điều lành; 10 thương mến nhau với tình huynh đệ, coi người khác trọng hơn mình ; 11 nhiệt thành, không trễ nải ; lấy tinh thần sốt sắng mà phục vụ Chúa. 12 Hãy vui mừng vì có niềm hy vọng, cứ kiên nhẫn lúc gặp gian truân, và chuyên cần cầu nguyện. 13 Hãy chia sẻ với những người trong dân thánh đang lâm cảnh thiếu thốn, và ân cần tiếp đãi khách đến nhà.
14 Hãy chúc lành cho những người bắt bớ anh em, chúc lành chứ đừng nguyền rủa : 15 vui với người vui, khóc với người khóc. 16 Hãy đồng tâm nhất trí với nhau, đừng tự cao tự đại, nhưng ham thích những gì hèn mọn. Anh em đừng cho mình là khôn ngoan,
Lc 14,15-24
15 Nghe vậy, một trong những kẻ đồng bàn nói với Đức Giê-su : "Phúc thay ai được dự tiệc trong Nước Thiên Chúa !" 16 Người đáp : "Một người kia làm tiệc lớn và đã mời nhiều người. 17 Đến giờ tiệc, ông sai đầy tớ đi thưa với quan khách rằng : 'Mời quý vị đến, cỗ bàn đã sẵn.' 18 Bấy giờ mọi người nhất loạt bắt đầu xin kiếu. Người thứ nhất nói : 'Tôi mới mua một thửa đất, cần phải đi thăm ; cho tôi xin kiếu.' 19 Người khác nói : 'Tôi mới tậu năm cặp bò, tôi đi thử đây ; cho tôi xin kiếu.' 20 Người khác nói : 'Tôi mới cưới vợ, nên không thể đến được.'
21 "Đầy tớ ấy trở về, kể lại sự việc cho chủ. Bấy giờ chủ nhà nổi cơn thịnh nộ bảo người đầy tớ rằng : 'Mau ra các nơi công cộng và đường phố trong thành, đưa các người nghèo khó, tàn tật, đui mù, què quặt vào đây.' 22 Đầy tớ nói : 'Thưa ông, lệnh ông đã được thi hành mà vẫn còn chỗ.' 23 Ông chủ bảo người đầy tớ : 'Ra các đường làng, đường xóm, ép người ta vào đầy nhà cho ta. 24 Tôi nói cho các anh biết : Những khách đã được mời trước kia, không ai sẽ được dự tiệc của tôi.'"
Gợi ý suy niệm
Tôma Lê Duy Khang
Tin mừng hôm nay trình bày cho chúng ta thấy một người thưa với Chúa Giêsu: “Phúc thay kẻ sẽ được dự tiệc trong Nước Thiên Chúa”, và sau đó Chúa kể dụ ngôn những khách dự tiệc xin kiếu.
Chúa kể dụ ngôn này để cho thấy con người không chỉ được phúc dự tiệc cưới, nghĩa là tự mình làm cho mình xứng đáng được dự tiệc cưới, nhưng phước là do Thiên Chúa chủ động mời gọi con người, Thiên Chúa là đấng chủ động đến với con người, đó là phước của con người, chứ không phải chỉ dự tiệc.
Chuyện kể rằng, có hai người bạn chia tay nhau đi tìm điều qúy giá nhất trên đời. Họ hẹn sẽ gặp lại sau khi đã tìm thấy.
Người thứ nhất đi tìm viên ngọc quý. Bất cứ nơi nào bán đá quý, anh đều tìm đến. Cuối cùng, anh cũng mãn nguyện vì đã tìm được viên ngọc quý, anh trở lại quê hương chờ bạn.
Người thứ hai đi tìm Chúa. Anh đi khắp nơi thọ giáo các bậc thánh hiền, cặm cụi đọc sách, nghiền ngẫm, nhưng vẫn không tìm được Chúa.
Nhiều năm trôi qua, đang lúc tuyệt vọng, anh nhìn dòng sông lững lờ: một đàn vịt con đang bơi lội tung tăng. Trong khi vịt mẹ tìm con, thì bày con lại cứ muốn rời mẹ đi tìm ăn riêng. Vịt mẹ chẳng hề tỏ vẻ giận dữ, cứ lẽo đẽo theo bầy con và gom chúng lại. Thấy cảnh vịt mẹ mải mê tìm con như thế, anh mỉm cười trở về quê hương.
Khi người bạn hỏi điều quý mà anh đã tìm được là gì mà khiến gương mặt anh rạng rỡ như thế. Lúc đó, con người trở về với hai bàn tay trắng, nhưng tâm hồn tràn ngập niềm vui mới thốt lên:
– Điều quý giá mà tôi đã tìm thấy, đó là trong khi tôi đi tìm Chúa, thì chính Người đã đi tìm tôi trước.
Nhưng để nhận ra được điều đó chúng ta được mời gọi phải có đức tin, phải có lòng yêu mến Chúa, phải có lòng khao khát, bởi nếu không có đức tin, không có lòng yêu mến Chúa, không có lòng khao khát sẽ không nhận ra được.
Thử hình dung một bà mẹ đem đứa con nhỏ đau ốm đến gặp bác sĩ. Bác sĩ lấy ống nghe rà trên người cháu bé để chẩn bệnh và cho thuốc. Xong rồi thôi, ông cũng chẳng nhớ cháu bé tên là gì, ở đâu, hoàn cảnh thế nào. Còn bà mẹ, bà không nghe bằng ống nghe nhưng bà nghe bằng trái tim nên bà thổn thức, đau nỗi đau của con, vui niềm vui của con.
Xin cho mỗi người chúng ta có cái nhìn đức tin, có lòng yêu mến, có lòng khao khát để nhận ra được những ơn lành mà Chúa ban cho chúng ta để đáp trả lại những ơn lành đó bằng đời sống tốt lành của chúng ta. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân
Rm 12,5-16: Kẻ này là chi thể của người kia.
Tv 131: Lạy Chúa, xin giữ linh hồn con trong bình an của Chúa.
Lc 14,15-24: Anh hãy ra ngoài đường ngoài ngõ, và cố ép người ta vào cho đầy nhà tôi.
Trong Tin Mừng Luca, Chúa Giêsu kể dụ ngôn về người chủ nhà mời mọi người dùng bữa tại bàn tiệc của Ngài. Chúa Giêsu chia sẻ câu chuyện về một người lên kế hoạch tổ chức một bữa tối thịnh soạn và cử gia nhân của mình đi tiếp đón tất cả những vị khách được mời. Tất cả các vị khách được mời đều nói rằng họ quá bận nên không thể đáp lời mời của chủ nhà vì nhiều lý do khác nhau. Sau đó, chủ nhà ra lệnh cho nhân viên của mình mang những người nghèo, người tàn tật, người mù và người què vào bàn. Và họ đi ra ngoài và chào đón mọi người. Chúa Giêsu dùng câu chuyện này để minh họa cho câu nói: “Phúc cho kẻ sẽ được ăn tiệc trong nước Thiên Chúa.” Ngài đang bảo chúng ta hãy lắng nghe cẩn thận lời mời của Chúa và chấp nhận lời mời đó.
Điều gì sẽ xảy ra khi gửi lời mời đến ai đó từ “ngoài đường ngoài ngõ”? Có lẽ người ta sẽ có sự bất ngờ, hoang mang, bối rối vì chưa sẵn sàng hay cũng có thể là lạ lẫm cả con người và nơi chốn. Tuy nhiên vấn đề là người nào chấp nhận lời mời cũng đón nhận được phúc phần mà Thiên Chúa dành cho. Chúng ta có thể bỏ bớt những lo toan trong giây lát để nghe tiếng Chúa nói với ta không?
