Thứ Ba - Tuần II MV

Bài đọc 1: Is 40,1-11

1        Thiên Chúa anh em phán : "Hãy an ủi, an ủi dân Ta :

2        Hãy ngọt ngào khuyên bảo Giê-ru-sa-lem, và hô lên cho Thành :

          thời phục dịch của Thành đã mãn, tội của Thành đã đền xong,

          vì Thành đã bị tay ĐỨC CHÚA giáng phạt gấp hai lần tội phạm."

3        Có tiếng hô :

          "Trong sa mạc, hãy mở một con đường cho ĐỨC CHÚA,

          giữa đồng hoang, hãy vạch một con lộ thẳng băng

          cho Thiên Chúa chúng ta.

4        Mọi thung lũng sẽ được lấp đầy,

          mọi núi đồi sẽ phải bạt xuống,

          nơi lồi lõm sẽ hoá thành đồng bằng,

          chốn gồ ghề nên vùng đất phẳng phiu.

5        Bấy giờ vinh quang ĐỨC CHÚA sẽ tỏ hiện,

          và mọi người phàm sẽ cùng được thấy

          rằng miệng ĐỨC CHÚA đã tuyên phán."

6        Có tiếng nói : "Hãy hô lên !"

          Tôi thưa : "Phải hô lên điều gì ?"

          - "Người phàm nào cũng đều là cỏ,

          mọi vẻ đẹp của nó như hoa đồng nội.

7        Cỏ héo, hoa tàn khi thần khí ĐỨC CHÚA thổi qua.

          Phải, dân là cỏ :

8        cỏ héo, hoa tàn,

          nhưng lời của Thiên Chúa chúng ta đời đời bền vững."

9        Hỡi kẻ loan tin mừng cho Xi-on, hãy trèo lên núi cao.

          Hỡi kẻ loan tin mừng cho Giê-ru-sa-lem,

          hãy cất tiếng lên cho thật mạnh.

          Cất tiếng lên, đừng sợ, hãy bảo các thành miền Giu-đa rằng :

          "Kìa Thiên Chúa các ngươi !"

10      Kìa ĐỨC CHÚA quang lâm hùng dũng, tay nắm trọn chủ quyền.

          Bên cạnh Người, này công lao lập được,

          trước mặt Người, đây sự nghiệp làm nên.

11      Như mục tử, Chúa chăn giữ đoàn chiên của Chúa,

          tập trung cả đoàn dưới cánh tay.

          Lũ chiên con, Người ấp ủ vào lòng,

          bầy chiên mẹ, cũng tận tình dẫn dắt.

 

Bài Tin Mừng: Mt 18,12-14

12 "Anh em nghĩ sao ? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao ? 13 Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. 14 Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.

 

Gợi ý suy niệm

Tôma Lê Duy Khang

Tại sao người chăn chiên lại dám bỏ 99 con chiên ở lại để đi tìm con chiên lạc, nếu chúng ta nhìn ở khía cạnh số lượng thì đúng là một sự khờ dại, không biết tính toán, người ta thường nói thả con tép để bắt con tôm, còn đàng này, bỏ nguyên bầy tôm để đi tìm một con tép. Nhưng ở đây chúng ta được mời gọi hiểu theo khía cạnh tình thương, người chăn chiên đó chính là hình ảnh của Thiên Chúa, Chúa yêu thương tất cả mọi người, nên Chúa không muốn cho một ai phải hư mất cả.

Như vậy, lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta phải thay đổi cái nhìn của mình, chúng ta hãy mang lấy tâm tình yêu thương của Chúa để đến với những người anh em của chúng ta, nhất là đối với những người tội lỗi để giúp họ ăn năn sám hối mà trở về cùng Chúa, trong thư của thánh Giacobe chương 5 câu 20 có viết: “kẻ nào làm cho một tội nhân bỏ đường lầm lạc mà trở về, thì cứu được linh hồn ấy khỏi chết và che lấp được muôn vàn tội lỗi của mình.” Chúng ta hãy nhớ như vậy, nhưng trước tiên, chúng ta hãy mang lấy tâm tình làm vì yêu, chứ không phải làm vì được, thì chúng ta mới có thể làm được, còn kết quả ra sao cứ phó thác trong tay Chúa, chúng ta đừng đòi hỏi.

Nhưng trong đời sống thực tế chúng ta thấy có nhiều người không mang lấy tâm tình vì yêu của Chúa, mà mang lấy tâm tình của mình, để đưa vào tòa giải tội.

Ở một Nhà Thờ bên Tây Ban Nha có một tượng Thánh Giá cổ rất đặc biệt. Cánh tay trái của Chúa Giêsu vẫn còn đóng vào gỗ giá, nhưng cánh tay phải thì rời ra và đưa đến phía trước trong tư thế ban phép lành. Người địa phương kể về nguồn gốc của tượng Thánh Giá này như sau:

Một hôm, có một tội nhân đến xưng tội, và vị linh mục chánh xứ ngồi ngay dưới cây Thánh Giá này để ban phép giải tội cho hối nhân. Vị linh mục thường nghiêm khắc khuyên dạy, tội nhân ra về lòng nhẹ nhàng. Nhưng rồi tính nào tật nấy, anh lại sa ngã nặng nề, rồi anh lại đến thú tội, và vị linh mục cảnh giác anh: "Ðây là lần cuối cùng tôi giải tội này cho ông".

Ngày tháng trôi đi, anh lại tái phạm tội cũ và đi xưng tội. Mấy lần như thế. Cuối cùng, vị linh mục chánh xứ đã nghiêm khắc từ chối giải tội cho anh và nói: "Ông đừng đùa với Chúa nữa". Nhưng lạ lùng thay, khi vị linh mục vừa khước từ ban ơn tha tội thì bỗng nghe tiếng thì thầm trên Thánh Giá. Bàn tay phải của Chúa Giêsu bỗng được rút ra khỏi cây Thánh Giá và ban phép lành cho hối nhân. Cùng lúc, có tiếng thì thầm cũng nói với vị linh mục rằng: "Chính Ta là người đã đổ máu ra để tha tội cho người này chứ không phải con". Chúng ta cùng cầu nguyện cho những linh mục như thế, khi vào tòa giải tội phải mang lấy tâm tình của Chúa, phải hiểu được chính Chúa mới là người tha tội, chứ không phải là mình tha tội.

Bên cạnh đó, chúng ta thấy nhiều khi không phải lỗi ở linh mục hay một ai khác, mà là do chính hối nhân, không chịu quay về với Chúa, mặc dù Chúa muốn nhưng con người thì không muốn, nên mỗi người chúng ta được mời gọi phải cầu nguyện cho họ, xin Chúa uốn lòng họ, để họ mau trở về với Chúa.

Xin Chúa cho mỗi người chúng ý thức được điều đó, để mỗi người chúng ta tùy theo bổn phận của mình, để đem nhiều linh hồn về với Chúa, và một điều chắc chắn là khi chúng ta tìm cách cứu người khác, cũng chính là chúng ta đang tự cứu lấy mình. Amen.


Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân

Is 40,1-11: Thiên Chúa an ủi dân Người.

Tv 96: Thiên Chúa chúng ta sẽ đến trong uy quyền (Is 40,10).

Mt 18,12-14: Chúa không muốn những kẻ bé nhỏ phải hư đi.

Tuần thứ hai của Mùa Vọng, Giáo hội tập trung suy ngắm chủ đề Bình An. Bình an của Thiên Chúa không phải như bình an xã hội. Thiên Chúa hàn gắn những tâm hồn tan vỡ, đau thương vì tội lỗi bởi những ân xá và thứ tha. Ngôn sứ Isaia gợi lên hình ảnh của Thiên Chúa rất gần gũi và thân thương. Thiên Chúa như là mục tử chăn dắt đoàn chiên, ẵm chiên con trên tay, nhẹ tay dẫn dắt những chiên Mẹ đi theo đường Người chỉ dẫn. Chúa an ủi dân Người để dân hưởng bình an. Tin mừng cho ta một hình ảnh của một Thiên Chúa vẹn toàn. Chúa không muốn dân của Chúa phải hư mất, cho dù là một người bé nhỏ.

Tin mừng cho thấy sự hiện diện của chúng ta như là một món quà đặt biệt để được chăm sóc theo như điều chúng ta cần hay ao ước. Với cách nói của ngày hôm nay là Chúa dành sự quan tâm cho mọi người, và không ai bị bỏ lại phía sau. Nếu có một ai bị thất lạc thì hãy khoan tìm lý do vì sao bị lạc mất, mà là hãy hành động ngay lập tức. Đó là đi tìm cho bằng được. Và rồi, niềm vui và bình an sẽ đến. Với tinh thần mùa vọng, xin cho ta hiểu và kinh nghiệm hơn về tình yêu, lòng quảng đại và sự chăm sóc chân thành để có được niềm vui trong an bình.