Ngày 26-12 - Tuần Bát Nhật Giáng Sinh

Lễ Thánh Stêphanô

Bài đọc 1: Cv 6,8-10; 7,54-59

8 Ông Tê-pha-nô được đầy ân sủng và quyền năng, đã làm những điềm thiêng dấu lạ lớn lao trong dân. 9 Có những người thuộc hội đường gọi là hội đường của nhóm nô lệ được giải phóng, gốc Ky-rê-nê và A-lê-xan-ri-a, cùng với một số người gốc Ki-li-ki-a và A-xi-a, đứng lên tranh luận với ông Tê-pha-nô. 10 Nhưng họ không địch nổi lời lẽ khôn ngoan mà Thần Khí đã ban cho ông.

7 54 Khi nghe những lời ấy, lòng họ giận điên lên, và họ nghiến răng căm thù ông Tê-pha-nô.

55 Được đầy ơn Thánh Thần, ông đăm đăm nhìn trời, thấy vinh quang Thiên Chúa, và thấy Đức Giê-su đứng bên hữu Thiên Chúa. 56 Ông nói: "Kìa, tôi thấy trời mở ra, và Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa." 57 Họ liền kêu lớn tiếng, bịt tai lại và nhất tề xông vào ông 58 rồi lôi ra ngoài thành mà ném đá. Các nhân chứng để áo mình dưới chân một thanh niên tên là Sao-lô. 59 Họ ném đá ông Tê-pha-nô, đang lúc ông cầu xin rằng: "Lạy Chúa Giê-su, xin nhận lấy hồn con."

 

Bài Tin Mừng: Mt 10,17-22

17 "Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ. 18 Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngoại được biết. 19 Khi người ta nộp anh em, thì anh em đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho anh em biết phải nói gì : 20 thật vậy, không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em.

21 "Anh sẽ nộp em, em sẽ nộp anh cho người ta giết ; cha sẽ nộp con, con cái sẽ đứng lên chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết. 22 Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.

 

Gợi ý suy niệm

Tôma Lê Duy Khang

Chắc mỗi người chúng ta đều biết danh từ Cascadeur, Cascadeur nói về vai trò của người đóng thế, người đóng thế này là người đem lại hào quang cho người khác, còn mình chỉ đứng sau bức màn sân khấu sau những pha nguy hiểm.

Tìm hiểu như vậy, để một mặt cho chúng ta biết được vai trò của một Cascader, mặt khác mời gọi mỗi người chúng ta hiểu được, để đừng quên rằng đằng sau những hào quang sáng chói thì có những bóng hình lặng lẽ âm thầm đóng góp vào, có thể nói những bóng hình âm thầm đó mới là diễn viên chính, còn diễn viên chính thật ra chỉ là vai phụ.

Thực tế, trong kito giáo của chúng ta, chúng ta cũng thấy có một sự hoán đổi như thế, đó chính là Mầu Nhiệm Giáng Sinh và Mầu Nhiệm Tử Nạn và Phục Sinh, chúng ta biết mầu nhiệm giáng sinh tự thân, đi liền với mầu nhiệm thập giá, niềm vui giáng sinh đã hàm nghĩa nỗi buồn của thập giá. Mầu nhiệm giáng sinh quan trọng, nhưng mầu nhiệp tử nạn và phục sinh cũng quan trọng hơn không kém, chính thánh Phaolo đã nói, nếu không có sự phục sinh của Chúa Kito thì đức tin của chúng ta sẽ trở nên trống rỗng. Nhưng mỗi người chúng ta thường bị cái hào nhoáng bên ngoài của mầu nhiệm giáng sinh làm cho chúng ta bị choáng ngợp rồi dừng lại ở đó, để sống trong mầu nhiệm này, để rồi chúng ta không chịu chấp nhận mầu nhiệm thập giá để đi tới vinh quang.

Chính vì thế, mà hôm nay giáo hội đặt ngày lễ kính nhớ thánh Stephano tử đạo liền kề sau lễ giáng sinh, để nhắc nhở con cái của mình hướng tới điều đó, đó là một khi đã theo Chúa, một khi đã sống đúng Tin Mừng mà Ngài dạy, thì không ai mà không bước qua con đường thập giá cả, mà một khi đã bước qua con đường thập giá để đi theo Chúa đến cùng thì chắc chắn sẽ được hưởng niềm vui phục sinh vinh quang cùng với Chúa, mà gương mẫu đầu tiên đó chính là thánh Stephano hôm nay.

Ngày hôm nay, chúng ta không phải chịu cảnh bị ném đá để tử đạo như thánh Stephano nhưng chúng ta được mời gọi tử đạo qua chính đời sống tốt lành của mỗi người chúng ta, chẳng hạn như biết tha thứ, biết nói lời xin lỗi, biết thường xuyên xét mình ăn năn tội, biết giúp đỡ người khác…. Đó là cách thế tử đạo ngày hôm nay, bằng việc giết chết cái tôi ích kỷ cố hữu trong chúng ta mà hướng đến người khác như lời Chúa dạy, thì chắc chắn hạnh phúc sẽ đến sau những cái nỗi đau ngọt ngào đó mà thôi.

Trong thôn có hai gia đình nọ, ở phía Đông có nhà họ Vương, thường xuyên cãi nhau, đối với nhau như kẻ thù, cuộc sống hết sức thống khổ; ở phía Tây có nhà họ Lý, sống với nhau hòa hợp êm thấm, mỗi ngày đều vui vẻ tươi cười.

Có một ngày, chủ nhà họ Vương chịu không nổi cảnh gia đình chiến loạn, liền đi tới nhà họ Lý để thỉnh giáo.

Lão Vương hỏi: “Vì sao nhà ông lại luôn giữ được không khí vui vẻ đầm ấm như vậy được?”

Lão Lý trả lời: “Bởi vì nhà chúng tôi thường làm điều không đúng”.

Câu trả lời lấp lửng này khiến lão Vương càng thêm khó hiểu. Đúng lúc đó, con dâu của lão Lý từ bên ngoài vội vàng trở về nhà, vừa đi tới đại sảnh thì vô ý ngã nhào xuống đất.

Bà mẹ chồng đang lau nhà lập tức chạy tới đỡ con dâu dậy rồi nói: “Đều là lỗi tại ta, đã lau sàn quá trơn khiến con bị ngã”.

Chồng của cô gái đứng ở cửa lớn cũng tiến đến, ảo não nói: “Đều là lỗi tại ta, đã không nói cho em biết đại sảnh đang lau chùi, hại em bị ngã”.

Con dâu vừa đứng dậy thì áy náy tự trách, nói: “Không, không! Là lỗi của con, là do con đi đứng không cẩn thận nên mới như vậy!”

Lão Vương nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức hiểu ra ngay, ông đã biết vì sao nhà lão Lý lại sống được với nhau hòa hợp như vậy. Nếu ngay từ đầu bà mẹ chồng trách cứ con dâu: “Đi đường mà không có mắt à, đúng là đáng đời”; hoặc những người khác không để ý đến cảm thụ của cô gái mà cười ha ha, thì liệu Lý gia còn có thể ấm áp nhu hòa được hay không?

Xin Chúa cho mỗi người chúng ta ý thức được những điều đó, để từ những hy sinh nho nhỏ như thế, mà nó sẽ đem lại cho mỗi người chúng ta một cuộc đời đẹp không chỉ ở đời này, mà còn ở đời sau nữa. Amen.



Lm. Giuse Nguyễn Hồng Quân

Cv 6,8-10;7,54-60: Kìa tôi xem thấy trời mở ra.

Tv 31,6: Lạy Chúa, tôi xin phó mạng sống tôi trong tay Chúa.

Mt 10,17-22: Không phải chúng con nói, nhưng là Thánh Thần của Chúa Cha.

Giáo hội vừa cử hành Đại lễ Giáng Sinh cách long trọng để tưởng nhớ Đấng Cứu Thế. Chúa Giêsu đến trần gian để cứu nhân loại khỏi cái chết, nhưng Ngài phải trả bằng chính cái chết của Ngài. Chúa Giêsu biết là bản thân Ngài phải chịu nhiều đau khổ vì quan quyền, vua chúa, luật sĩ, biệt phái, tư tế, và cả những người không tin Ngài. Quả thật, Chúa Giêsu đã đổ máu của Ngài cho nhân loại. Và trong những người theo Chúa, Stêphanô cũng là người đã đổ máu cho Chúa Giêsu. Chính Chúa Giêsu đã nói rằng, “Họ sẽ nộp chúng con cho công nghị, họ sẽ đánh đòn chúng con nơi hội đường.” Thầy Giêsu đã chịu những khổ nhục đến mức chết đi thì những môn đệ của Ngài cũng khó mà tránh khỏi khổ đau.

Tuy nhiên, Chúa an ủi rằng, chúng ta không phải lo khi bị người đời bắt bớ hay hạch hỏi. Vì Chúa Thánh Thần sẽ giúp ta biết ăn nói thế nào. Thánh Stêphanô là chứng nhân của điều này. Ngài đã cho thấy Thánh Thần hoạt động qua con người của ngài như thế nào. Thế giới xưa cũng như nay thường từ chối sứ điệp yêu thương người thân cận như chính mình, dửng dưng với những người thấp cổ bé miệng đi tìm công lý, không tôn trọng phẩm giá của đồng loại. Noi gương thánh Stêphanô, hãy mạnh dạn bước theo Chúa Kitô. “Ai bền chí đến cùng, sẽ được cứu rỗi.”