Lòng thảo hiếu
(WGPMT) Giáo Hội dành riêng tháng 11, để cầu cho các tín hữu đã qua đời giúp chúng ta nhớ cầu nguyện cho những người thân của mình, và để tỏ lòng thảo hiếu với đấng sinh thành.
Giáo Hội dành riêng tháng 11, để cầu cho các tín hữu đã qua đời giúp chúng ta nhớ cầu nguyện cho những người thân của mình, và để tỏ lòng thảo hiếu với đấng sinh thành. Hình ảnh những người con đến bên mộ ba mẹ, ông bà lau những phần mộ, thắp những nén hương, sửa soạn lại mộ phần làm tôi không khỏi nghẹn lòng. Tuy rằng đó là những hành vi thảo hiếu, nhưng đây đó cũng có linh hồn không được nhớ tới nhất là không được ai cầu nguyện.
“Công cha như núi Thái sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”.
Những câu thơ trên chắc chắn ai cũng thuộc nằm lòng, đó là lòng hiếu kính của những người con đối với ông bà cha mẹ, những bậc sinh thành. Khi còn sống, chúng ta thể hiện lòng thảo hiếu ấy bằng việc chăm sóc, vâng lời, tôn trọng và kính mến các ngài. Khi các ngài đã khuất, chúng ta cầu nguyện, thắp hương, tổ chức lễ giỗ để tưởng nhớ các ngài. Với truyền thống tốt đẹp đó, Giáo Hội dành trọn tháng 11 để mọi tín hữu tỏ lòng biết ơn đấng sinh thành, những người đã khuất, cách đặc biệt ngày 2.11 hằng năm để cầu nguyện cho tất cả mọi tín hữu đã qua đời. Với những ý nghĩa đó, tại Giáo xứ thánh Phaolô, một giáo xứ truyền giáo nơi vùng quê nghèo cũng theo lời mời gọi của cha sở tỏ lòng hiếu kính với ông bà tổ tiên, những người đã khuất với thánh lễ long trọng cho bà con giáo dân tham dự trong khuôn viên giáo xứ thật ấm cúng.
Hình ảnh làm tôi không khỏi khâm phục là giáo dân mang hình của ông bà, cha mẹ, người thân đến nhà thờ để cùng với giáo xứ dâng thánh lễ cầu nguyện. Một hành động nhỏ như vậy nhưng đã mang lại không ít những lợi ích thiêng liêng và có người đã theo Đạo vì hành động này của người chồng, bà Hai tâm sự: “Tôi cảm thấy xúc động và khóc khi thấy chồng mang hình của cha mẹ chồng đi lễ, và suy nghĩ sao Đạo gì mà có hiếu với cha mẹ vậy, và tôi quyết định theo Đạo”.
Trước thánh lễ, mọi người cùng với cha sở thắp hương trước những di ảnh của ông bà tổ tiên, thay cho những lời cầu nguyện. Giảng trong thánh lễ, cha sở cũng nhắc nhở mọi người giáo dân phải có trách nhiệm đối với các đấng sinh thành: trách nhiệm thảo hiếu. Vì khi những người đã khuất không còn cơ hội làm việc bác ái, hy sinh hãm mình, dâng lễ nên nhờ những lời cầu nguyện và những việc lành của những người còn sống như chúng ta, họ trông ngóng chúng ta giống như những người tù trông ngày người thân thăm tù, cho gì thì hưởng nấy. Cha còn nhấn mạnh, mỗi người chúng ta ai cũng phải chết, nhưng chúng ta chết trong tư thế nào, chúng ta cố gắng sống tốt, nhất là sạch tội trọng, cầu nguyện cho bản thân mình nữa, để rồi chúng ta được biến đổi trở nên một người mới.
Thảo kính cha mẹ, cầu nguyện cho những người đã khuất cũng là chu toàn luật Chúa, không phải là việc tổ chức bên ngoài nhưng sâu xa hơn là lòng hiếu thảo thực sự. Ước gì mỗi chúng ta khi nhớ tới những người đã khuất chúng ta cầu nguyện cho họ thật nhiều, nhất là những người không được ai nhớ tới. “Xin nhớ đến chúng tôi, hỡi người đang ở dương thế. Xin nhớ đến chúng tôi, đây những linh hồn ngày đêm than khóc. Xin nhớ đến chúng tôi, bằng muôn việc lành nhỏ bé hy sinh. Xin nhớ đến chúng tôi, bằng những lời kinh tha thiết tâm tình…” (Xin nhớ đến chúng tôi-Dấu Chân)
Têrêsa Mai An







