25/08/2016
758
Suy Niệm Chúa Nhật 22 TN năm C_Lm Trầm Phúc

















GỢI Ý SUY NIỆM LỜI CHÚA

Chúa Nhật 22 thường niên năm C

Lời Chúa: Lc 14,1.7-14

 

Chúa Giêsu được mời đến nhà một ông thủ lãnh nhóm Pharisêu dự tiệc. Thánh Luca thêm: “Và họ dò xét Người”.

Đây là một lợi thế cho Chúa Giêsu. Từng lời nói cử chỉ của Ngài đều được chú ý, không phải để nghe theo nhưng là để vạch lá tìm sâu. Nhưng dù sao cũng là một lợi thế vì những lời nói của Ngài sẽ được chú ý.

Chúng ta có chú ý đến Chúa như mấy ông Pharisêu đó không? Nếu chúng ta luôn chú ý đến từng lời nói và cử chỉ của Chúa để vâng theo thì phúc cho chúng ta biết bao! Nhưng nhiều người trong chúng ta không chú ý: Những hạt giống gieo trên đường đi”. Vì thế mà cuộc sống của chúng ta không tốt hơn. Đức Mẹ thì khắc ghi tất cả va suy đi nghĩ lại trong lòng. Maria, em của chị Matta ngồi dưới chân Thầy, vui mừng nghe lời Thầy giảng dạy, quên cả việc nhà. Chúng ta đến nhà thờ nghe lời Chúa với tâm tình nào?

Vào nhà tiệc, Chúa Giêsu nhận thấy những người tìm cách ngồi vào chỗ nhất, Ngài lên tiếng bảo họ đừng làm như thế vì rủi ro có ai thế giá hơn được mời và chủ nhà sẽ mới họ đi vào chỗ khác. Nếu bạn chọn chỗ cuối cùng và chủ nhà mời bạn lên chỗ nhất thì danh giá biết bao!

Đây không phải là thủ đoạn để tìm vinh dự mà là một cách xử sự khôn ngoan thông thường. Nhưng Chúa Giêsu không chỉ nói đến vấn đề xả giao thông thường, Ngài muốn chú ý đến một khía cạnh quan trọng hơn tức là đừng đánh giá mình cao hơn sự thật của mình, đừng tìm cho mình một chỗ đứng cao hơn tầm vóc của mình. Câu kết của Chúa cho chúng ta thấy điều đó: “Ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống, và ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên”.

Thường con người luôn tưởng mình trổi vượt hơn kẻ khác. Người ta luôn phô trương khoe những gì mình có: của cải, vàng bạc, dinh thự, quần áo, khoe cả cái thân xác bụi tro, khoe cả cái dốt của mình nữa, mà quên rằng chỉ cần một nháy mắt, chúng ta biến thành mây khói. Thánh Phaolô đã chẳng nói: “Có gì mà bạn không nhận lãnh, có gì mà khoe khoang?” Chúng ta thường mắc mặc cảm tự tôn hay chúng ta vẫn bị những bù trừ nào đó không lý giải được.

Thường tình mà nói, những người dốt mới khoe khoang, những người giỏi thực sự thường rất bình dị, khiêm tốn. Giá trị của họ nằm ở bên trong chứ không ở ngoài.

Chúng ta hãy nhìn Chúa Giêsu để khám phá những nét độc đáo của Ngài. Một nét nổi bật nhất là khiêm tốn. Ai khiêm tốn hơn Chúa? Ngài là Thiên Chúa, nhưng Ngài đã nhập thể, mang thân phận con người, sống như con người và vâng lời cho đến chết và chết trên thập giá… Thiên Chúa đã tự hạ như thế, chúng ta tưởng mình là gì? Chúng ta chỉ là tạo vật. Chúng ta lệ thuộc vào Chúa từng hơi thở từng nhịp tim.

Chúa Giêsu dạy chúng ta một bài học duy nhất, chỉ một lần duy nhất: “Hãy học cùng Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng”. Ngài khiêm nhường khi nhập thể làm người, khi sinh ra nơi hang đá, lớn lên trong một gia đình nghèo phải lam lũ kiếm ăn bằng bàn tay lao động suốt ba mươi năm. Khiêm nhường khi ra đăng trình rao giảng không có nơi gối đầu, chết thảm não trên thập giá.

Chúng ta không thể quên những hình ảnh đó và bước theo Ngài từng ngày trong cuộc sống. Cha Huvelin đã nói một cách hết sức ý nghĩa: “Chúa Giêsu đã chọn chỗ rốt hết đến nỗi không ai có thể giành chỗ đó của Ngài”.

Mẹ Maria cũng là một hình ảnh trong sáng khiêm nhu hiền hòa như Chúa Giêsu Con Mẹ. Mẹ được Thiên Chúa chọn làm Mẹ Chúa Giêsu. Mẹ biết rõ điều đó khi thiên thần báo tin cho Mẹ. Mẹ vẫn khiêm tốn một mực không thay đổi. Mẹ biết rõ những hồng ân Chúa ban cho Mẹ: “Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ… Thiên Chúa đã làm cho tôi những điều trọng đại… Muôn đời sẽ khen tôi diễm phúc”. Nhưng Mẹ vẫn khiêm tốn: “Tôi là nữ tỳ của Chúa…” Suốt những năm tháng Chúa Giêsu đi rao giảng, Mẹ vẫn ở trong bóng tối, chỉ xuất hiện nơi tiệc cưới Cana, và sau cùng trên đỉnh đồi thống khổ, đứng dưới chân thập giá Con Mẹ.

Khiêm nhường không phải là không biết những đặc ân Chúa ban, hay giá trị của mình, nhưng là sáng suốt nhìn nhận là mình chỉ lãnh nhận và chỉ mong làm nữ tỳ của Chúa thôi.

Có ai hơn thánh Phaolô? Ngài đã được Chúa hiện ra trên đường Đamát, đã chọn Ngài và sai đi rao giảng Tin Mừng. Phaolô đã ý thức rất rõ những ân huệ của Chúa và sứ mệnh cao cả của Ngài, nhưng ngài đã không vì thế mà tự cao. Ngài tự xưng mình chỉ là một đứa trẻ sinh non… Tôi không xứng đáng làm tông đồ… Tôi chỉ là người phục vụ Tin Mừng. Ngài chỉ khoe một điều là tôi đã bách hại Hội Thánh của Chúa… Tôi chỉ khoe những yếu đuối của tôi… Tôi được gì là do ơn Chúa ban”. Nhưng Phaolô đã không để ơn Chúa ra vô ích. Những người khiêm nhường như thế mới có thể làm được những việc lớn lao.

Mẹ Têrêxa Calcutta, một nữ tu tầm thường khiêm tốn đã làm rúng động thế giới bằng những việc bác ái phi thường đối với những người bần cùng nhất trong xã hội và những trẻ em bị bỏ rơi. Người ta đã trao tặng Mẹ giải Nobel hòa bình, đã từng được các nhà lãnh đạo thế giới trân trọng, Mẹ vẫn chỉ là một nữ tu khiêm tốn, ngày ngày vẫn đi rửa sàn nhà, săn sóc các em bé mồ côi, không mỏi mệt phục vụ những người khốn khổ nhất.

Đức Thánh cha Phanxicô năng thăm viếng những nhà tù và những người bệnh nhân. Ngài nói: “Mỗi khi bước vào nhà tù, tôi nhớ mình là người tội lỗi”.

Nhìn những khuôn mặt khiêm tốn đó, chúng ta nghĩ sao? Chúng ta chỉ có thể làm được việc, khi chúng ta hoàn toàn tín thác vào lòng thương của Chúa, và sử dụng chính xác những hồng ân Chúa ban, phục vụ mọi người. Cụ thể nhất là những người trong gia đình cũng như những người Chúa đặt trên con đường chúng ta. Phục vụ tới cùng theo khả năng và vô vị lợi.

Đức khiêm nhường là chị em ruột của tình yêu. Không thể khiêm nhượng nếu không biết yêu thương. Chúa Giêsu là Tình Yêu, Ngài mới có thể mang lấy thân phận nhỏ hèn như chúng ta để cứu vớt chúng ta. Vì yêu, Ngài dám chết trên thập giá cho chúng ta. Vì yêu, Ngài đã chấp nhận dùng một tấm bánh nhỏ để đến với chúng ta, sống với chúng ta, sống trong chúng ta, trở thành sức mạnh và hạnh phúc cho chúng ta, giúp chúng ta trở nên giống Ngài, sống cho mọi người, chết cho mọi người. Chúng ta dám không?

Muốn được như Ngài, hãy ăn lấy Ngài để Ngài thấm vào xương tủy chúng ta, biến hóa chúng ta để chúng ta mặc lấy những tâm tình của Ngài, và đó mới là hạnh phúc thật.

Lm Trầm Phúc

Gp. Mỹ Tho