23/06/2017
933
Suy niệm Chúa Nhật 12 TN năm A _Lm. Giuse Minh



















CHÚA NHẬT XII THƯỜNG NIÊN A

Gr 20, 10-13; Rm 5, 12-15; Mt 10, 26-33

Hãy Là Chứng Nhân
 

Điều Thầy nói với anh em trong bóng tối thì hãy nói ra giữa ánh sáng” (Mt 10,27)

I. Dẫn vào Phụng vụ Lời Chúa

Lời Chúa trong Thánh Lễ hôm nay nhắc nhở cộng đoàn chúng ta về sứ mạng loan báo Tin Mừng, tuyên xưng Đức Giêsu Kitô, bất chấp những trở ngại, bách hại và khổ đau.

 1. Bài đọc 1 trích sách ngôn sứ Giêrêmia

Trước hết, trong bài đọc thứ 1 trích ngôn sứ Giêrêmia (Gr 20, 10-13), chúng ta đã nghe mô tả về cuộc đời của tiên tri Giêrêmia. Ông đã được Thiên Chúa tuyển chọn từ trong lòng mẹ để đảm nhận một sứ vụ đầy cam go, khó khăn và bạc bẽo. Mặc dù, ông không muốn, nhưng ông vẫn phải ra đi loan báo cho mọi người biết những tai ương mà Thiên Chúa sắp giáng xuống trên dân Người vì tội lỗi của họ. Vì vâng phục ý Chúa, ông đã bị mọi người ghét bỏ, bị xã hội bắt bớ, bị họ hàng tẩy chay và bị nhiều người chống đối. Họ đặt cho ông cái tên: “Lão tứ phía kinh hoàng”. Ông cảm thấy trơ trọi một mình trong đau khổ. Là tiên tri, ông sống trước nơi bản thân số phận cay đắng của dân bội bạc. Tất cả chỉ bởi một nguyên do, là trung thành với sứ vụ loan báo Lời Chúa.

Tuy bị ghét bỏ và tấn công tứ phía, nhưng Giêrêmia vẫn trung thành với sứ vụ, bởi vì như lời ông nói: “Chúa luôn ở với tôi như một trang chiến sĩ oai hùng”; hoặc bởi lý do sâu xa hơn như lời tâm sự của ông: “Tôi đã định không nghĩ đến Người nữa, không nhân danh Người mà nói nữa, nhưng Lời Ngài cứ như ngọn lửa bùng cháy trong tim, âm ỉ trong xương cốt, khiến tôi không thể nén được”. Vì thế, sứ vụ loan báo Lời Chúa như một định mệnh phải thi hành, phải ưu tiên và Thần Khí Chúa ban bảo đảm cho việc hoàn thành.

 2. Bài Tin Mừng hôm nay là diễn từ của Chúa Giêsu về Truyền giáo.

Trong Tin Mừng hôm nay (Mt 10, 26-33), Chúa Giêsu tiếp tục dạy các Tông đồ về sứ mạng rao giảng Tin Mừng: “Điều Thầy nói với các con trong bóng tối, các con hãy nói ra nơi ánh sáng; và điều các con nghe rỉ tai, hãy công bố trên mái nhà”. Lý do cấp thiết là hiện nay nhân loại còn nhiều dân tộc chưa được đón nhận Tin Mừng cứu độ của Thiên Chúa. Như trường hợp, hiện nay Tin Mừng chưa đến được với 93% dân số Việt Nam, dù rằng Tin Mừng đã được khơi động từ 500 năm rồi. Nguyên nhân phải chăng vì người Công Giáo Việt Nam còn dửng dưng không bận tâm xem việc loan báo Tin Mừng như trách nhiệm của Kitô hữu, hoặc bởi ngại ngùng, bởi họ sợ hãi, không dám thực hiện lời dạy của Chúa.

Đức Giêsu báo trước các Tông đồ sẽ bị bách hại, nhưng Ngài  khuyến khích họ đừng sợ chi cả. Bởi vì khi bị bách hại là họ được vinh dự chia sẻ thân phận của Thầy mình. Lý do khiến các môn đệ không phải sợ, đó là “sứ điệp vĩ đại về Nước Thiên Chúa sắp được tỏ lộ”. Dù thế nào, Tin Mừng cứu độ cũng sẽ được tỏ hiện vinh hiển. Hơn nữa, những kẻ bách hại cũng chỉ  có thể “giết được thân xác; còn duy mình Chúa mới có thể tiêu diệt trọn con người, cả thân xác và linh hồn”.

Người Tông đồ còn được Chúa bảo vệ. Bất cứ điều xảy đến cho họ cũng nằm trong kế hoạch quan phòng khôn ngoan và yêu thương của Thiên Chúa. Nếu họ tuyệt đối tin tưởng vào Chúa, và trung thành làm chứng cho Chúa trước mặt người đời, thì Ngài cũng sẽ bênh đỡ họ trước tòa Thiên Chúa.

Từ khi đi rao giảng Tin Mừng, chính Chúa Giêsu đã dạy nhân loại: Thiên Chúa là Cha, Người luôn luôn chăm sóc và yêu thương chúng ta. Đúng vậy, Chúa quan phòng cai trị muôn loài muôn vật Chúa đã tạo nên, từ những cái vĩ đại cũng như những cái bé nhỏ. Chúa chăm sóc con người như thể người Cha nhân lành: “Nào người mẹ có thể quên con mình không? Và cho dù người mẹ có quên con mình đi nữa, Chúa cũng không quên chúng ta”; “Hai con chim sẻ chỉ bán được một hào phải không? Thế mà không một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em”; “Anh em cũng thế, sợi tóc trên đầu anh em, Người cũng đếm cả rồi”;  “Hãy xem chim trời, chúng không gieo vãi thế mà Cha anh em vẫn nuôi chúng; Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng, Chúa còn mặc cho chúng đẹp đến thế, phương chi anh em Chúa còn săn sóc hơn nhiều”.

Thế nên, thái độ của người thừa sai trong khi thi hành sứ vụ là bất  khuất trước những đe dọa của người đời, và phải hoàn toàn tin tưởng nơi Ngài. Các ông phải chứng tỏ một cách vô điều kiện là các ông thuộc về Ngài, và tin vào sứ điệp của Ngài, cũng như hợp nhất với Ngài để được sự sống của Ngài.

II. Lời Chúa mời gọi người Kitô hữu sống chứng nhân Tin Mừng.

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta nhìn vào thực tế cuộc sống và tỏ ra thái độ phù hợp với người có lòng tin. Từ chuyện phải vất vả kiếm sống đến chuyện tương lai của con cái và những khó khăn trong việc sống đạo; từ việc sợ bệnh tật, sợ mất tiếng tốt, sợ phải xa mất người thân... chúng ta được mời gọi để múc lấy ánh sáng của Tin Mừng, và chiếu dọi vào những thực tế ấy để chúng ta vừa tin tưởng và phó thác nơi tình yêu vô biên của Thiên Chúa, vừa quyết tâm chu toàn bổn phận hiện tại. Đó chính là “hành trang” cốt yếu của người Kitô hữu hôm nay.

Là môn đệ của Chúa, chúng ta luôn xác tín rằng “môn đệ không hơn Thầy, tôi tớ không hơn chủ”. Chúa Giêsu đã đi con đường của nghèo khó, thua thiệt, bách hại, thập giá, của tha thứ và tha thứ cho đến cùng. Nhưng Chúa Giêsu không chỉ đề ra một lý tưởng, một con đường để đi theo, Ngài chính là con đường là sự thật và là sự sống. Chúng ta tin rằng nếu chúng ta sống kết hiệp với Ngài chúng ta sẽ được sức mạnh của Ngài để thắng vượt mọi gian nan thử thách. Chúng ta tin rằng bên kia những hao mòn và chết chóc trong thân xác, tâm hồn chúng ta sẽ được mãi mãi kết hiệp với Ngài.

Sau nữa, dầu muốn hay không, đã là môn đệ của Chúa Giêsu, người Kitô hữu còn phải làm chứng cho Tin Mừng . Làm chứng trong nhà thờ khi dâng lễ hay khi đọc kinh vẫn chưa đủ, mà còn phải làm chứng trong cuộc sống hằng ngày, mỗi lời nói, cử chỉ, hành động phải là những lời chứng, đan cử như đeo thánh giá trên ngực, buôn bán ngoài chợ, làm việc nơi công sở, nơi xí nghiệp, bất cứ ở môi trường nào cũng thực hiện công bằng bác ái, quảng đại yêu thương: tất cả những điều ấy là những lời chứng chứ không phải chỉ việc tử đạo mới là lời chứng. Và khi chúng ta làm chứng cho Chúa thì đây hẳn là mối lợi cho chúng ta, như Chúa đã đoan hứa: “Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng Ngự Trên Trời”.

Kết Luận:

Lạy Chúa, xin Chúa ban ơn đức tin cho chúng con, để chúng con biết an vui cậy trông nơi Chúa , dù đời chúng con luôn gặp nhiều thử thách gian lao, để chúng con trở thành nhân chứng cho tình yêu Chúa trước mặt mọi người. Xin cho chúng con luôn trung thành yêu Chúa cho dù chúng con phải chịu nhiều thiệt thòi và hy sinh, vì chúng con biết rằng Chúa luôn đồng hành với chung con trên đường đời. Amen.

Lm. Giuse Phạm Thanh Minh

Gp. Mỹ Tho